Đôi Khi Tĩnh lặng
Đôi khi lòng giữ lặng im
Không sôi nổi chẳng nổi chìm phong ba
Nghe lòng ngan ngát hương hoa
Tiếng chuông tịnh độ chảy qua tâm hồn
Nghe lòng ngan ngát hương hoa
Tiếng chuông tịnh độ chảy qua tâm hồn
Đôi khi ngồi ngắm hoàng hôn
Nghe trời man mác chẳng hờn dỗi ai
Lòng không nhạt nắng mưa phai
Gió bay ngang bóng hình hài nhẹ tênh
Nghe trời man mác chẳng hờn dỗi ai
Lòng không nhạt nắng mưa phai
Gió bay ngang bóng hình hài nhẹ tênh
Đôi khi trời của riêng mình
Ánh trăng cũng chẳng lung linh, nhạt nhòa
Chẳng buồn gần chẳng nhớ xa
Thực hư hư thực chỉ là hư không
Ánh trăng cũng chẳng lung linh, nhạt nhòa
Chẳng buồn gần chẳng nhớ xa
Thực hư hư thực chỉ là hư không
Đôi khi nhìn phía mênh mông
Trời cao một chiếc cầu vồng đỏ xanh
Chẳng cầu nắng vội mưa nhanh
Bình yên lòng chẳng chòng chành nhớ quên
Trời cao một chiếc cầu vồng đỏ xanh
Chẳng cầu nắng vội mưa nhanh
Bình yên lòng chẳng chòng chành nhớ quên
Đôi khi nhìn lá rơi mềm
Thu về qua cánh cửa thiền hư vô
Lòng không đợi cũng không chờ
Không buồn hiu hắt không hò hẹn vui
Thu về qua cánh cửa thiền hư vô
Lòng không đợi cũng không chờ
Không buồn hiu hắt không hò hẹn vui
Dẫu qua bao trận khóc cười
Chỉ là ngắn ngủi một đời phù du
Chỉ là ngắn ngủi một đời phù du
Trầm Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét