Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

Đọc thơ Dạ Vũ (Trần Minh Tông) và Thu Vũ (Hồ Xuân Hương) _ Nguyễn Cang


ĐỌC BÀI THƠ “DẠ VŨ” CỦA TRẦN MINH TÔNG VÀ BÀI “THU VŨ” CỦA HỒ XUÂN HƯƠNG 

Trình chơi Âm tha
00:00
00:00
Sử dụng các phím mũi tên Lên/Xuống để tăng hoặc giảm âm lượng.


Xin giới thiệu cùng độc giả hai bài thơ MƯA ĐÊM và ĐÊM THU của hai thi nhân Việt Nam thuộc hai thế hệ khác nhau mà trong đó tâm sự của hai người có những điểm giống và khác nhau. Cả hai bài thơ đều nói về “Mưa” và bày tỏ tâm sự của mình.
Người thứ nhất là vua Trần Minh Tông (陳 明 宗) tên húy là Trần Mạnh (陳奣), sinh năm 1300, mất 1357. Người thứ hia là bà Hồ Xuân Hương (chữ Hán:胡春香, 1772 – 1822) là một thi sĩ sống ở giai đoạn cuối thế kỷ XVIII và đầu thế kỷ XIX, mà tiểu sử của bà , tới nay, vẫn còn nhiều tranh cãi. Tác phẩm để lại hoàn toàn là thơ, trong đó phần chữ Nôm có nhiều phẩm chất tốt cần nghiên cứu kĩ.

Bài thơ thứ nhất có tựa là Dạ Vũ (Mưa Đêm) của vua Trần Minh Tông, là một bài thơ thất ngôn tứ tuyệt, được sáng tác 30 năm sau nghi án giết oan cha vợ là Trần Quốc Chẩn. Thời điểm sáng tác vào khoảng năm 1356 nhân dịp ngài về thăm đền thờ Trần Quốc Chẩn, huyện Chí Linh, lúc nầy ngài đã trở thành Thái thượng hoàng. Năm sau ngài mất, từ đó nhà Trần bắt đầu suy vi.

”Dạ vũ” (Mưa Đêm) là bài thơ trữ tình, mang đậm nét suy tư trầm buồn của một vị vua trong cảnh đêm mưa thu sắp tàn.
 Bài thứ hai có tựa là Thu vũ (秋 雨): Mưa Thu. Hồ Xuân Hương sáng tác bài nầy khi nghe tin Nguyễn Du bị bệnh nặng hơn 3 tháng (Tam xuân tích bệnh bần vô dược/ Táp tải phù sinh hoạn hữu thân ) mà không thang thuốc vì nghèo không tiền! Nàng động lòng trắc ẩn mến thương, viết bài thơ để đáp lại bài “Thu Dạ” của Nguyễn Du .
Bài thơ nguyên tác bằng chữ Hán, làm theo thể thơ Đường gồm 7 chữ, 8 câu nhưng được “cách tân” cho phù hợp với phong cách thơ văn Việt Nam. Trong sự nghiệp văn chương đồ sộ của bà, sáng tác hầu hết bằng chữ nôm, còn thơ chữ Hán rất ít chỉ độ 10 bài. Mặc dù thơ chữ Nôm nhưng hình thức thì theo thể thơ Đường như đã trình bày ở trên.

Trời thu ảm đạm , mây trời bao la khói sương mù mịt, mưa thu tí tách trên sân vắng, rơi nhặt thưa trên tàu lá chuối nghe buồn làm sao! Nàng (HXH) ngồi một mình trong phòng vắng nghe tiếng mưa rơi lòng buồn ảo não, nhớ người yêu Nguyễn Du , giờ nầy không biết ra sao, tình xa vạn dậm biết bao giờ gặp lại? Ngâm xong bài thơ “Thu Dạ” nàng bàng hoàng ngẩn ngơ, nhớ ơi là nhớ !
             Bài thứ nhứt:
                  Dạ Vũ

mưa thu1
Trần Minh Tông
Phiên âm Hán Việt:

 
Thu khí hòa đăng thất thự minh,

Bích tiêu song ngoại đệ tàn canh.

Tự tri tam thập niên tiền thác, 

Khẳng bả nhàn sầu đối vũ thanh.

 (Trần Minh Tông)

Dịch nghĩa: Mưa đêm
. 
Hơi thu hòa cùng ánh đèn làm mờ đi ánh sáng ban mai.
 (Giọt mưa rơi) trên tàu chuối xanh ngoài song cửa (tí tách) tiễn canh tàn. 
Tự biết ba mươi năm trước ta đã lầm lỗi. 
Nay đành ôm hận mối sầu mà nghe tiếng mưa rơi.

Dịch thơ:

         Mưa Đêm

Thu nhạt trăng mờ, buổi sớm mai

Bên song tàu chuối tiễn canh dài

Ba mươi năm trước,ta lầm lỡ

Ôm hận nghe mưa, đếm giọt rơi.
   
Nguyễn Cang
 dịch
                   Bài thứ hai,
                        Thu Vũ
mưa1
Hồ Xuân Hương

Phiên âm Hán Việt:
Thiên cách vân âm thảm bất minh,

Tiêu tiêu thu vũ lạc nhàn đình.

Đoản trường khô thụ chi đầu lệ,

Thư cấp hoàng tiêu diệp thượng thanh.

Ngâm đoạn đê mê thiên lý mộng,

Sầu khiên liêu lạc ngũ canh tình.

Thâm khuê tối khổ như hoa diện,

Nhất phiến sầu dung hoạ bất thành.


Ngân Triều diễn thơ:
Mưa Thu:
  

Mây mù ảm đạm, mây mông mênh

Tí tách mưa thu, sân vắng tanh.

Cây chết đầu cành, rơi những lệ
,
Mưa khua tiếng chuối, tiếng trầm thanh.

Đọc thư thờ thẩn người xa cách,

Quạnh vắng sầu giăng suốt ngũ canh.

Đắng lắm khuê phòng hoa héo hắt,

Nỗi buồn se thắt vẽ không thành.



Nguyễn Cang dịch thơ:
    MƯA THU

Trời mây sầu thảm ngập mông mênh

Tí tách mưa thu, sân vắng tanh

Cây chết, vắn dài cành nhỏ lệ

Mưa rơi tàu chuối tiếng trầm,thanh

Thơ ngâm dứt đoạn , sầu ly biệt

Khắc khoải u hoài thức trắng canh

Vò võ khuê phòng hoa héo úa

Sầu riêng một mảnh khéo đành hanh!
Nguyễn Cang
(15/10/2017)


(Nguồn: kontumquetoi.com)

* Tha Thứ Cho Tôi - Thuyên Huy phỏng dịch


Tha Thứ Cho Tôi

Thật sự tôi yêu anh
Nhưng cũng cần anh hiểu
Không phải là thật tình
Giờ đành phải xa anh

Niềm tin giờ đã vỡ
Không có lối quay về
Còn lại tình câm nín
Xua tôi khỏi lối đi

Tôi  biết mình đã sai
Anh cho tôi xin lỗi
Không thể mạnh mẽ hơn
Chịu đựng này quá đổi

Tôi đã đặt tim tôi
Vào trong tay người khác
Người ấy sẽ không rời
Luôn ở bên tim tôi

Chịu không nổi đớn đau
Anh biết rồi tại sao
Cần nói thêm gì nữa
Giờ xin nói câu chào

Sẽ  không bao giờ quên
Những gì mình qua rồi
Chẳng còn chi hối tiếc
Hy vọng thứ tha tôi
 Thuyên Huy
Phỏng dịch lời và ý của bài Forgive Me – Natalie84

FORGIVE ME
I really do love you,
But I need to let you know,
I have not been true,
And now I must go.
Our trust is now broken,
And there’s no going back.
A love left unspoken,
Pushed me off track.

I know that I did wrong.
And for that I am sorry.
I just couldn’t stay strong,
This burden was too heavy.
I placed my heart,
In someone else’s hands.
A man who won’t depart,
Next to me heart will always stand.
I can not deal with this pain,
And you know why,
No need to further explain,
So now it’s good-bye.
I will never forget,
What we used to be.
I hold no regret, 
And hope you will forgive me.

by Natalie84



Sầu Đời - Mai XThanh

           Sầu Đời
1-
Bến đục sông sâu nước một dòng
Hoa trôi bèo dạt bạn ngồi mong
Sóng xao biển động không yên dạ
Gió lặng trời êm cũng vững lòng
Nỗi nhớ quê nhà đâu dễ đếm
Niềm thương đất khách khó mà đong
Yêu ai xao xuyến tình ta nặng
Người ấy vô tình có biết không !

2-
Người ấy vô tình có biết không !
Nơi đây đêm nhớ với ngày mong
Tương tư chiếc bóng buồn trong dạ
Tơ tưởng chung đôi mến tận lòng
Bến cũ đò ngang sao vắng khách
Người xưa thơ thẩn lại quên dòng
Thủy triều lên xuống theo mùa nước
Khóc bạn tâm giao lệ khó đong !

3-
Khóc bạn tâm giao lệ khó đong
Người xa ta quá có buồn không
Bên song tủi phận thầm rơi lệ
Ngoài cửa than thân lặng thấm dòng
Vẫn biết ươm tơ ngày ngóng đợi
Nào hay dệt mộng tháng chờ mong
Ngàn trùng biển biếc sầu nghiêng bóng
Vạn dặm non xanh nhớ ngập lòng

4-
Vạn dặm non xanh nhớ ngập lòng
Nợ tình há dễ lấy chi đong
Ngưu Lang tủi phận mơ bay bổng
Chức Nữ thương tình mộng gặp không !
Bóng dáng nàng đây tình ló dạng
Non bồng tiên đó lệ tuôn dòng
Thu tàn sương tuyết nghe lành lạnh
Đông đến vàng phai hiu hắt mong

5-
Đông đến vàng phai hiu hắt mong
Bạn ơi xa cách nhớ mình không
Chuyến phà năm cũ đâu còn bến
Cầu sắt hôm nay đó cạn lòng
Ngăn cách cuộc đời sao nỡ đếm
Chia ly tình nghĩa lẽ nào đong
Gặp thời hội ngộ duyên tiền định
Lỡ vận sông sâu chảy ngược dòng !

Mai Xuân Thanh
Ngày 27 tháng 11 năm 2017



Nỗi Nhớ Ngậm Ngùi - Trầm Vân


     Nỗi Nhớ Ngậm Ngùi
Gửi em chút nắng Sài Gòn
Ngày xưa hờ chạm môi son má hồng
Con đướng mòn mắt ngóng trông
Tiếng chim bối rối phải lòng dung nhan
Gửi em mấy cánh me vàng
Ngày xưa chấm tóc em quàng bóng thu
Em về nhẹ gót chân thơ
Tình anh thắc thỏm che dù lứa đôi
Sông Sài Gòn sóng nước trôi
Vẫn quay ngược lại về thời hẹn xưa
Gửi em lắc thắc giọt mưa
Dài thêm nỗi nhớ bao mùa bên nhau
Qua sông vịn mấy nhịp cầu
Ta qua nhau vịn những câu thơ tình
Vòng vèo qua những bùng binh
Ngã ba ngã bảy ngã mình ngã em
Bây giờ còn nhớ hay quên
Những vòng xe chạy êm đềm thương qua
Chở em tóc lượn mựơt mà
Nụ cười hoa nở nõn nà dáng xuân
Về ngang con phố tình nhân
Ngập ngừng gió thoảng ngại ngần chân đưa
Vắng em giọt nắng thẫn thờ
Dù che ai nữa, dư thừa bàn tay
      Trầm Vân


Thứ Ba, 28 tháng 11, 2017

Lời Cuối Cho Anh & Mây & Đuổi Bắt Mây & Sao (Vhp.Hải Vân) / Em Nhắc Làm Chi (Sơn Chà.NPC)






Mời nghe nhạc:              

                                    



                           





Mảnh Tình Bỏ Quên Tận ĐáyTim - Vkp.Đạm Phương


MẢNH TÌNH BỎ QUÊN TẬN ĐÁY TIM 
         vkp đạm phương
( Xin đáp ý Bài Thơ Tình Không Gởi của Nguyễn Đăng Trình  và xin riêng tặng  người dưng)
       


Thơ chưa gởi nhưng tình anh em biết
Bởi cứ nhìn qua ánh mắt tươi vui
Là em cảm nhận  yêu đương ngọt bùi
Của người bạn học trò cùng chung lớp
*
Cành phượng sân trường tỏa dài bóng rợp
Nón lá che nghiêng phủ tóc thề bay
Quấn quýt theo sau có phải anh say?
Mùi hương sả tóc mai quyện theo gió?
*  
Xong Tú Tài đường đời chia trăm ngõ
Người lên đường theo tiếng gọi núi sông
Kẻ Đại học hoặc tay bế tay bồng
Đâu ai nhớ bài thơ tình đã cũ
*
Anh ngày ấy... mộng hải hồ quyến rủ
Vòng tay em không đủ giữ người thương
Áo trắng chinh nhân hòa sóng đại dương
Hoa biển ngập tràn tim côi góa phụ...
*
Tỉnh giấc dài... nửa trăm năm mơ ngủ
Trong bóng đêm em quờ quạng kiếm tìm
Một mảnh tình bỏ quên tận đáy tim
Máu đỏ tím bầm đọng trong ngăn cuối!
*
Thẫn thờ! Ngẩn ngơ! Ngỡ ngàng! Tiếc nuối!!!

    Saigon 18/11/2017
    vkp đạm phương


BÀI THƠ TÌNH KHÔNG GỬI  
   Nguyễn Đăng Trình
                 
bài thơ viết chưa trao mùa xa biệt
ta giấu trong ngăn ví đã bao ngày
giờ đọc lại vẫn nguyên niềm da diết
một quãng đời mộng mị thuở đôi mươi!…
tóc ai thơm lối về nghiêng mái lá
chiều tan trường kim điệp rắc đầy vai
áo trắng bay như bướm vờn cợt gió
ta theo sau sợ tan mất dấu hài!…
xong mùa thi xa nhà đi lưu lạc
xa thầy cô… xa bạn… xa giảng đường
tạm biệt em ta bước vào canh bạc
quên bài thơ… quên cả thoáng yêu đương!…
ngày ta về em đã là cô giáo
là vợ người… là mẹ của hai con
thân lành lặn mà vòm tim rướm máu
ta gượng vui nhưng chẳng lẽ không buồn!…
bài thơ cũ nhưng tình ta không cũ
bởi ngày xưa em chưa đọc một lần
ta không gửi nghĩa là ta muốn giữ
nụ tầm xuân biếc mãi với thời gian!…

         Nguyễn Đăng Trình