Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2020

Đi Đâu Cũng Thấy Một Trời Quê Hương (Nguyên Trần)



      Đi Đâu Cũng Thấy Một Trời Quê Hương

Tôi đi trên phố đông người
    Mà sao vẫn thấy cả trời bơ vơ
  Quê hương một cõi mịt mờ
    Khói lam chiều có lững lờ nhẹ trôi
Mỹ Tho ơi! Đã xa rồi
    Còn đâu thành phố một thời xa xưa
Lòng thương nhớ mấy cho vừa
    Đong đầy kỉ niệm nắng mưa vui buồn
Đây rồi đại lộ Hùng Vương
    Con đường của tuổi yêu đương học trò
Làn môi ánh mắt hẹn hò
    Nữ sinh Lê Ngọc Hân mơ mộng đầy
Làm cho điên đảo đắm say 
    Trai Nguyễn Đình Chiểu sát ngay bên đường
Công viên Dân Chủ ngát hương
    Khách nhàn du bước bóng vương nắng chiều
Còn đâu xe ngựa dập dìu
    Phố Trưng Trắc với quán lều xa hoa
Thanh thanh một dãy sơn hà
    Lung linh cảnh sắc Vườn Hoa Lạc Hồng
Bao lần kẻ đợi người trông
    Liễu xanh soi bóng trên dòng Tiền Giang
Những lần ghé lại Vĩnh Tràng
    Ngôi chùa cấu trúc điểm ngàn đá hoa
Có ai ghé lại Chùa Chà
    Một thời thơ ấu đó là xóm tôi
Kia đường Lê Lợi ̣đây rồi
    Hàng me râm mát dạo chơi bạn bè
Cầu Bắc Lò Heo Phú De ̣(Fourriere-Lò Sát Sinh)
                    Nhớ trường tiểu học lòng nghe nặng sầu
Không ai quên được Cầu Tàu
    Nam thanh nữ tú cùng nhau mỗi ngày
Thi nhào lộn bơi soãi tay
    Hái bần cồn ấy mấy ai không thèm
  Rạp hát mua vé vào xem
    Định Tường Vĩnh Lợi đừng quên Viễn Trướng
  Vòng Nhỏ ngã rẽ đôi đường
    Vườn Ông Khánh với mùi  hương ̣đậm đà
          Ai về Rạch Miễu qua phà
    Nhìn em rám nắng mặn mà dễ thương
Hồng Đào mận ngọt Trung Lương
    Xoài thơm Giáo Đức chuối hương Long Điền
Vườn Xoài Hột lá sầu riêng
    Ngang qua Bình Đức lòng miên man buồn
Một thời chinh chiến máu tuôn
    Lính Sư Đoàn 7 phong sương dãi dầu
Trời bày chi cuộc bễ dâu
    Giang sơn chìm đắm nỗi đau thảm sầu
Cuối đời phiêu bạt về đâu
    Tóc pha sương điểm theo màu thời gian
Ngày về sao thấy ngút ngàn
    Bao lâu mới hết lang thang xứ người
Trải bao vật đổi sao dời 
    Đi đâu cũng thấy một trời quê hương.
                                    Nguyên Trần
 Viết trong niềm nhớ về tỉnh Mỹ Tho giờ đã ngàn trùng xa cách

                         Lan sầu trong héo ngoài tưới
      Anh sầu anh nhớ thương người Mỹ Tho
Image result for Hình ảnh Cầu Tàu Mỹ Tho xưa
      Cầu Tàu Mỹ Tho (nơi tụ tập hầu hết học sinh NĐC
thập niên 50)
   Hình cơ sở bên cạnh là căn cứ hải quân Giang Đoàn 21
Xung Phong

Image result for Hình ảnh chùa Vĩnh Tràng Mỹ Tho thời VNCH                            Chùa Vĩnh Tràng 1894-Ấp Mỹ An,Xã Mỹ Phong,             
Quận Châu Thành, tỉnh Mỹ Tho




Hoàng Hôn Nguyệt Hiện (Mai Xuân Thanh)




Cẩn Họa :  
      Hoàng Hôn Nguyệt Hiện

( Qua Thơ  CỬA SỔ ĐÊM KHUYA của Tiền Bối Hàn Mặc Tử )

1)  Đọc Thuận

Vàng đóa hoa soi bóng chiếu gương
Lãng phiêu buồn nhớ đến tơ vương
Ngang đò bến đợi bờ tung sóng
Thẳng hướng tình đưa gió ngát hương
Trang điểm mặt mày trông với đợi
Phấn son môi má bẻ cùng bàng
Hoàng hôn nguyệt lặn sao mờ tối
Sang mới cao lầu cửa sát tường

2)  Đọc Nghịch

Tường sát cửa lầu cao mới sang
Tối mờ sao lặn nguyệt hôn hoàng
Bàng cùng bẻ má môi son phấn
Đợi với trông mày mặt điểm trang
Hương ngát gió đưa tình hướng thẳng
Sóng tung bờ đợi bến đò ngang
Vương tơ đến nhớ buồn phiêu lãng
Gương chiếu bóng soi hoa đóa vàng

Mai Xuân Thanh
Ngày 26/05/2020


CỬA SỔ ĐÊM KHUYA

Đọc Xuôi:
Hoa cười nguyệt rọi cửa lồng gương
Lạ cảnh buồn thêm nỗi vấn vương
Tha thướt liễu in hồ gợn sóng
Hững hờ mai thoảng gió đưa hương
Xa người nhớ cảnh tình lai láng
Vắng bạn ngâm thơ rượu bẽ bàng
Qua lại yến ngàn dâu ủ lá
Hoà đàn sẵn có dế bên tường.

Đọc Ngược:
Tường bên dế có sẵn đàn hòa
Ủ lá dâu ngàn yến lại qua
Bàng bẽ rượu thơ ngâm bạn vắng
Láng lai tình cảnh nhớ người xa
Hương đưa gió thoảng mai hờ hững
Sóng gợn hồ in liễu thướt tha
Vương vấn nỗi thêm buồn cảnh lạ
Gương lồng cửa rọi nguyệt cười hoa.

HÀN MẶC TỬ




Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2020

Biển Việt Ơi Căng Buồm Gió Lộng (Đào Văn Bình)

Kính thưa quý vị,
Quý vị hằng yêu mến biển và hải đảo của Việt Nam nhưng quý vị đã có dịp nhìn tận mắt Biển Mẹ chạy dài từ Móng Cái, xuôi Nam xuống tận Côn Sơn, Phú Quốc chưa?  Nếu chưa, xin quý vị theo dòng người Vượt Biên đi từ khơi nguồn của Biển Mẹ rồi cuối cùng từ giã Phú Quốc để mưu tìm Tự Do, để thấy Biển Mẹ đẹp và hùng tráng như thế nào.
Đào Văn Bình


Biển Việt Ơi Căng Buồm Gió Lộng

Biển lung linh biển tình biển nhớ.
Biển vỗ về biển chở mối thương yêu.
Biển hiu hiu sóng nhẹ gió muôn chiều.
Cho liễu rủ bóng dừa nghiêng xõa tóc.

Biển thông lộ cho đoàn con vượt thoát.
Đường Tự Do rộng mở cuối chân trời.
Nắng cao lên lồng lộng gió căng hơi.
Vững tay lái ta xa rời cõi chết.

Biển Mẹ đó bắt nguồn từ Móng Cái
Chảy về Nam xuôi đến Bến Vân Đồn.
Cửa Ông ơi ta nhớ những người thương.
Than Cẩm Phả sắc đen màu quê mẹ.

Hạ Long Vịnh nước trong xanh như ngọc.
Rồng ở đây nằm ngủ rất yên bình.
Cánh buồm nâu tất tả cuộc mưu sinh.
Sao thương quá những cuộc đời trôi nổi.

Hải Phòng hỡi làm sao ta quên được?
Mùi cá thu ươm khói Đảo Cát Bà.
Nhớ tôm he, nhớ con sứa mặn mà.
Bạch Long Vĩ Đảo xa xa mờ hiện.

Biển mẹ rộng xuối xuống miền Tiền Hải.
Cho đàn con thêm cuộc sống no lành.
Sầm Sơn ơi bờ biển đẹp như tranh.
Bao truyện đẹp tô bồi trang lịch sử.

Biển Thanh-Nghệ sao quá nhiều giông tố?
Bạch đàn gầy chẳng ngăn nổi phong ba.
Mái tranh nghèo mẹ mới cất hôm qua.
Nay tan tác theo từng cơn bão thổi.

Nước mắm Nghệ cất lên từ biển tối.
Ta cảm ơn những con cá ngoan hiền.
Người ở đây chân cứng tựa Trường Sơn,
Xin cảm phục những con người cần khổ.

Cửa Nhật Lệ tích xưa giờ còn đó.
Đường xuôi nam Chúa Nguyễn mở cơ đồ.
Qua Thuận An lại nhớ Cố Đô xưa.
Thương xứ Huế Mậu Thân mùa tang tóc.

Vững tay lái thuyền xuôi về Đà Nẵng.
Theo dòng khơi thuơng Bán Đảo Sơn Trà.
Người yêu ơi giờ anh ở rất xa.
Nhưng vẫn nhớ những ngày ta hò hẹn.

Hoàng Sa đó chim âu buồn soải cánh.
Nhìn đoàn thuyền hối hả bỏ ra đi.
Đảo san hô con sóng thở rầm rì.
Như thương cảm nỗi đau người vượt biển.

Những hang động Đảo Lý Sơn thật đẹp.
Tên của em trên vách đá năm nào.
Theo tháng năm tình đâu có lạt phai.
Thương em quá những ngày mùa biển động.

Rời Quảng Ngãi thương Sa Huỳnh nghèo lắm.
Việt Cộng về tan tác cả tình quê.
Nhìn sao khuya ta cố ngoái trông về.
Thương dáng mẹ hao gầy từ Cổ Lũy.

Thuyền xuôi chảy theo lòng người háo hức.
Kìa Quy Nhơn trông mát rượi xanh mềm.
Dừa Tam Quan ngọt như sữa mẹ hiền.
Sao Bình Định cứ triền miên đói khổ?

Qua Nha Trang nghe tiếng đời đổ vỡ.
Sóng biển tình đồng vọng khúc bi ai.
Trời Vũng Rô chim yến cũng thở dài.
Màu cờ đỏ phủ đen miền cát trắng.

Cam Ranh đó nắng biển chiều lấp lánh.
Rạch Ba Ngòi buổi chợ cá tôm ươn.
Qua Phan Rang còn nhớ mãi người thương.
Phan Rí Cửa dáng buồn như nỗi chết!

Vào Phú Quí thấy ai buồn tha thiết.
Việt Cộng về đàn cá cũng phân ly.
Thuyền câu nằm thương tiếc mãi người đi.
Hợp tác xã phá tan đời ngư phủ.

Trăng cổ độ sáng soi vùng Mũi Né.
Muối ở đây như một giải Ngân Hà.
Giàn mực nằm quặn đỏ lớp phên tre.
Bên lớp cá khô ngon mùi nước biển.

Bà Rịa đó ta lấy làm điểm hẹn.
Chờ đoàn người hối hả bỏ ra khơi.
Trăng vào mây nương những lúc tối trời.
Đoàn ghe vội tiến nhanh ra ngoài Cửa.

Đêm Vũng Tàu hải đăng đèn sáng tỏ.
Hướng đoàn người vượt tới Đảo Côn Sơn.
Đồng ca lên khúc hát buổi ly hương.
Nghe lịch sử quặn đau từng khúc ruột.

Biển Thạnh Phú tối đen như địa ngục.
Rừng chà là nín thở sợ công an.
Người vợ ngồi từng giờ phút dõi trông.
Chồng con được bình an ra cửa biển.

Qua Bình Đại thương con sò huyết ngọt.
Mẻ tôm khô phơi nắng tỏ yên bình.
Đàn le le còn ở đó không em?
Hay tan tác tìm phương nào chạy trốn?

Sông Cửa Tiểu nghe tiếng người rên xiết.
Mắt đục ngầu như từng lớp phù sa.
Cửa Hàm Luông giờ như bãi tha ma.
Chỉ có đám lục bình trôi ra biển.

Mũi Cà Mau nghe rừng tràm réo gọi.
Xác vượt biên theo sóng nổi lênh đênh.
Hồn ma vương nơi bến bãi đầu ghềnh.
Sao vẫn cứ lao mình ra cửa biển?

Ngoảnh mặt lại Kiên Giang thôi vĩnh biệt!
Việt Cộng về cả nuớc phải thi đua.
Đầu tôm xưa vứt bỏ chẳng ai mua.
Nay cũng phải tranh nhau từng vốc nhỏ.

Qua Phú Quốc nghe hồn tan nát vỡ.
Bầy cá mai cũng đã bỏ đi rồi.
Nước mắm ơi nước mắm cũng đổi đời!
Nghe từng bước quặn đau tình cố lý.

Đào Văn Bình
(Trích Thiên Sử Thi Của Người Vượt Biển xb năm 2002)







Giữ Chút Niềm Tin (Vkp.Phượng Ngày Xưa) & Còn Lại Quạnh Hiu (Nguyên Trần)


      GIỮ CHÚT NIỀM TIN 
(Cảm ý từ bài thơ Còn Lại  Quạnh Hiu của Nguyên Trần)

      Tình xa nào cũng thế thôi
Buồn thương tiếc hận, đổi dời được sao?
      Thời gian vun vút qua mau
Khiến  nhân nghĩa bị kéo dao cắt lìa
      Không gian vạn dặm cách chia
Nửa vòng trái đất, bên kia chân trời
      Thay lòng, dạ có chơi vơi?
Dám đâu trách cứ tình đời đổi thay!
      Tại Ai  lỡ một lầm hai
Nên giông bão gieo đắng cay chúng mình
      Thôi thì giữ chút niềm tin
Cho nhau lần cuối cuộc tình trái ngang
      Vấn vương chi? Thêm bẽ bàng!!!

Saigon Tháng 5/2020 - vkp phượng ngày xưa

E:\Bà Nội\HÌNH TỔNG QUÁT\Hình truoc 1975 (GiaDinhNgoaiTayNinh)\Bà Nội - Nu Sinh.1_0002.jpg Còn Lại Quạnh Hiu
Còn Lại Quạnh Hiu
Thơ thẩn nhìn lên mây trắng bay
Đời ta cô quạnh biết bao ngày
Ân tình chốn cũ đà phai nhạt
Nhân nghĩa thời nay cũng đổi thay
Phương ấy em còn vui hạnh phúc
Chốn nầy ta mãi xót chua cay
Thời gian trôi giạt lòng hiu hắt
Vương vấn buồn bay theo bóng mây.
Toronto 14/5/2020
    Nguyên Trần

1001 ảnh Biển buồn cô đơn, một mình trước Biển (có thơ ngắn hay ...
                     Một mình hiu quạnh đứng nhìn
    Hoàng hôn biển vắng thấy mình bơ vơ