THU CÔ LIÊU
(Tặng thi sĩ Ý Nga)
Anh hỡi! Bây giờ lại chớm thu
Hoàng hôn lịm tắt bóng sương mù
Tơ chùng đứt đoạn người xa khuất
Giã biệt đôi bờ vỗ bóng ru
Anh hỡi! Đêm nay lại thấm buồn
Trăng choàng nỗi nhớ lệ sầu tuôn
Tơ trời kết hợp đường chung lối
Sát cánh kề vai ý quyện hồn
Thủa ấy xuân tình bước đẹp đôi
Xôn xao pháo nổ dạ bồi hồi
Sông xanh nắng hạ xuôi dòng nước
Mật ái say thuyền rượu ngọt môi
Nhặt lá thu phai dệt mộng nhiều
Thì thầm phím trỗi nhạc thương yêu
Đêm đông nhúm lửa lùa băng giá
Lý tưởng theo đời dệt mộng thêu
Cõi ấy anh nằm giấc thảnh thơi
Đêm sầu kỷ niệm lại đầy vơi
Lao xao lá rụng hoa tàn úa
Lúc tỉnh khi mơ buốt nghẹn lời
Bỏ lại mình em bóng tối dày
Thu thầm gởi ngọn gió heo may
Thời gian vẫn lướt ngoài khung cửa
Đợi bóng anh về, đợi mắt cay
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 9/4/2021
Thơ Họa:
MƯA CHIỀU THU
(Cảm hứng từ bài thơ“Mưa Thu”(Thu Vũ)
của “Bà Chúa Thơ Nôm” Hồ Xuân Hương)
Trời Cách Mây Mù
Rào rạt xa mờ nghe tiếng Thu
Không gian dào dạt gió mây mù
Ngóng trông Tiên Nữ bay vào khuất
Văng vẳng lời ca thẳm điệu ru!
Mưa Thu Sân Vắng
Lặng ngắm mưa rơi thánh thót buồn
Lầu đài sân vắng giọt sầu tuôn
Áo Em vàng lụa bay xen lối
Hương ngọt ngào vương tận đáy hồn!
Đầu Cành Cây Héo
Bỗng tiếng Oanh ca nhạc lứa đôi
Đầu cành say đắm dạ bồi hồi
Tung bay hai bóng chao làn nước
Héo hắt tình ta lệ chấm môi!
Trên Lá Tiêu Vàng
Ôi! Lá mùa Thu sao rụng nhiều!
Bay theo Người Đẹp cả Trời Yêu
Muôn năm mây xám hoài sương giá
Buồn lắm! Trong tay khăn tặng thêu!
Hát Dứt Đê Mê
Ai hát rừng Thu âm giếng thơi
Mơ hồ tha thiết vẳng chơi vơi
Xót xa động lá muôn vàng úa
Từng tiếng yêu Em mãi nghẹn lời
Sầu Giăng Quạnh Quẽ
Sương khói ở đây mãi phủ dày
Thu ơi! Xin bảo gió heo may
Đưa Nàng bước đến bên thềm cửa
Cho vị tình sầu bớt đắng cay!
Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 07/10/2021
NGÔN ẨN
Biết là sáo đã sang sông
Tôi về gỡ nhớ đan lồng... treo chơi.
Nắng vàng giót mật tẩm vào thu
Mà dạ tái tê ám mịt mù
Nhân ảnh mờ dần theo lối cũ
Hồn vương xa ngái tiếng ai ru!
Trời vượt lên cao, đượm mắt buồn
Đỉnh ngàn tóc thác trắng chiều tuôn
Trăng treo hờ hững bờ tang hải
Lạnh lẽo sương sa ướt sũng hồn!
Vây vây hoài niệm bóng chim đôi
Ngực loạn tim rung nhịp đổ hồi
Bến nước hẹn thề ai nỡ khuấy
Chênh chao sóng dạ, bợt bờ môi?
Đã biết dặn lòng vợi nhớ nhiều
Mà sao vẫn cộn nỗi thương yêu?
Năm canh thao thức hồn day trở
Lòng ứa lệ tràn sũng gối thêu!
Em về "bên đó"... có thanh thơi
Có thỏa niềm yêu chớ để vơi"?"
Chớ thốc gió lùa như thuở ấy...
Hẹn thề vàng đá... sớm quên lời?
Dạ khúc ai so tấc mỏng dầy
Độc cầm se sắt thoảng hơi may
Địa Đàng dè dón... hồn trinh trắng
Mà ngậm đắng lòng vị ỚT CAY "?!"
7-10-2021
Nguyễn Huy Khôi
NIỀM TƯƠNG TƯ
Em giờ có rõ đã sang thu?
Sao vẫn xa xôi bóng mịt mù.
Chẳng biết anh ngày đêm khắc khoải,
Nhìn lá rơi thềm gió rít ru.
Em đi để lại những u buồn,
Như xé tim nầy lệ đổ tuôn.
Nhớ lại những ngày vui bến hẹn,
Mà nghe tê tái quyện tâm hồn.
Ngày xưa hai đứa bước song đôi,
Tay nắm tay đi dạ hộp hồi.
Em chỉ bướm vờn hoa lã lướt,
Duyên tình ta thấm đậm bờ môi.
Bao năm xa cách nhó nhung nhiều,
Nhớ kỷ niệm dài dệt kết yêu.
Từng phút từng giây nay ẩn hiện,
Không sao phai nhạt mộng vàng thêu.
Em về nơi ấy sống đời thơi,
Anh ở bên nầy nhớ chẳng vơi.
Hình bóng mãi in sâu đáy dạ,
Không sao diễn tả được thành lời.
Anh đang bận rộn kiếp rong dày,
Hy vọng một ngày có dịp may.
Gặp lại em dù trong khoảnh khắc,
Nhìn mà vơi bớt chút sầu cay.
HỒ NGUYỄN
(07-10-2021)
CÓ PHẢI LÀ THU
Có phải thu về không? đó Thu
Đem giăng chi những đám mây mù
Để hồn lá chiết thương chiều khuất
Với tiếng dế còn đêm tối ru.
Có phải thu mang đến sự buồn
Trời còn da diết đổ mưa tuôn
Mắt sương lóng lánh bên cành trọi
Gợi nỗi niềm đau, chết nửa hồn.
Rồi mỗi chiều nhìn nhạn lẻ đôi
Tiếng thương kêu gọi ngang bầu trời
Cánh đời cố xoải khi khi màn tối
Giăng kín nẻo đường tím tái môi.
Có phải tay thu góp thật nhiều
Bao nhiêu lá rụng ấp thương yêu
Nhưng thương đi mất yêu còn lại
Gói vạn nỗi niềm nhớ dệt thêu.
Có lẽ nàng thu chẳng "thảnh thơi"
Mãi lo đong đếm lệ đầy vơi
Chưa buông hết những gì đang níu
Cũng chẳng nói năng được nửa lời.
Có phải thu mang lớp lá dầy
Về đong trên lối đợi "heo may"
Xua đi hình ảnh còn in bóng
Trút những nỗi niềm thương... đắng cay.
2021-09-07
Võ Ngô
TÀN THU
Lạnh lùng cơn gió buổi tàn Thu
Phảng phất đường xưa lớp bụi mù
Mờ ảo đêm trăng làn gió nhẹ
Êm đềm khúc nhạc... ngỡ lời ru...
Đêm nay có phải ánh trăng buồn?
Róc rách ven hồ nước suối tuôn
Từng tiếng mưa rơi nghe não nuột
Từ đâu?... Nhỏ giọt tận tâm hồn...
Cửa phật đường vào... đã rẽ đôi
Chùa ngân chuông đổ vọng liên hồi
Từ đây thôi nhé! Đành ly biệt
Lệ thấm đôi dòng... lệ thấm môi...
Yêu chi khổ hận mãi theo nhiều
Đã lỡ một lần... đã lỡ yêu
Ấp ủ trăm năm tình vẫn đẹp
Bên mình, giữ lại... mảnh khăn thêu...
Bao chiều gió quyện lá vàng rơi
Xao xuyến, ngậm ngùi... lệ chẳng vơi
Vọng cánh chim bay về chốn cũ...
Tâm thư một bức nói thay lời...
Gửi kẻ phương xa... bước dạn dày
Đêm nầy nhỏ lệ mắt mi cay
Buồn theo ngày tháng mong qua vội
Mộng vỡ, đêm tàn... nhặt cỏ may...
8/10/2021
Hồng Vân
THU LY BIỆT
Nhớ chàng đẫm lệ giữa đêm thu
Gió lạnh chiều hôm chốn mịt mù
Đột ngột người đi xa bóng khuất
Bất ngờ kẻ ở cách nhà ru
Nhớ anh khắc khoải lỡ duyên buồn
Lẻ bóng cô đơn mắt lệ tuôn
Kẻ ở trần gian còn nặng nợ
Người đi thiên cảnh nhẹ tênh hồn
Sinh tiền lắm lúc bước chung đôi
Pháo nổ may duyên nghiệp vãng hồi
Gãy gánh giữa đường xa bến nước
Còn đâu nhớ lại ngọt bờ môi...
Ngày xưa đôi lứa mộng mơ nhiều
Phu phụ êm đềm ắm áp yêu
Nhúm lửa đêm đông tình ấp ủ
Tròn trăng mười sáu gấm hoa thêu
Bên kia thế giới được nhàn thơi
Kỷ niệm đong đầy chẳng chút vơi
Lá rụng rừng phong thay áo mới
Thương chàng biết mấy, có đôi lời
Tình em sầu muộn tuyết sương dày
Than thở cùng ai ngọn gió may
Thấm thoát thời gian vương vấn mãi
Trầm nhang khói tỏa mắt em cay...!
Mai Xuân Thanh
October 06, 2021
THU LY BIỆT
Gió trở thu về lạnh buốt thêm
Cô đơn ngắm lá rụng bên thềm
Hoài thương nặng trĩu thời mơ mộng
Lại nhớ tràn đầy thủa ấm êm
Đất cuộn anh nằm phơi cỏ ướt
Sương ôm kẻ khóc thấm vai mềm
Từ nay vĩnh biệt đời đôi ngã
Tủi phận ru sầu gởi bóng đêm
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 9/2/2021
LẶNG NHÌN THU ĐI
Gió lạnh thu chiều vắng vẻ thêm
Vàng rơi giọt nắng vỡ loang thềm
Sông xanh liễu phủ làn sương nhạt
Núi trắng mây vờn cánh hạc êm
Nhớ bạn cành dương chim gọi khẽ
Chờ trăng ngọn trúc gió lay mềm
Bờ xưa đứng lặng trơ như phỗng
Mắt sững tôi nhìn sóng biển đêm
Lý Đức Quỳnh
6/10/2021
SẦU THU
Quạnh quẽ sầu Thu hồn nặng thêm
Hoa Thu ẻo lả nở bên thềm
Gió ngàn réo rắt về trong mộng
Mưa núi mơ màng đổ xuống êm
Hiến tặng con tim trào lệ ướt
Dâng cho kiếp sống thắm môi mềm
Em ơi! Đừng nói chia hai ngả!
Cầu ước Nàng về thơm gió đêm!
Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 07/10/2021
THU SẦU
Thu về se lạnh, dạ buồn thêm
Trăng rối tơ vương thả mé thềm
Ngõ nắng xanh xao, hoa khép nụ
Bờ chiều xào xạc, gió thôi êm
Nao lòng kẻ ở... thân phờ phạc
Nhớ bóng người đi... dáng mại mềm
Vơ vẩn khôn khuây hồn lữ thứ
Nỗi niềm xa ngái lặn vào đêm?
7-10-2021
Nguyễn Huy Khôi
ĐÊM THU BUỒN
Thu về gió lạnh kéo buồn thêm,
Lá cũng sầu rơi rớt bực thềm.
Lòng ngẩn ngơ về cơn mộng đẹp,
Hồn bơ vơ ngóng hướng tình êm.
Chim kêu thê thảm bên cành vắng,
Dế khóc lê la gốc cỏ mềm.
Có khổ gì hơn thu héo hắt,
Một mình một bóng với màn đêm.
HỒ NGUYỄN
(07-10-2021)
THU XA
Cuối Hè, Thu tới chán buồn thêm
Nghe lá vàng rơi rớt dưới thềm
Chợt nhớ mênh mang thời tuổi trẻ
U hoài xa vắng thuở trời êm
Quan san đời lính tìm yên giấc
Sương gió thân trai rớt gáy mềm
Thôi nhé đường đời ai mỗi ngã
Đi vào trong lúc phủ màn đêm…
Paris, 07/10/2021
TRỊNH CƠ
HỒN THU
Trời thu ảm đạm gợi buồn thêm
Những chiếc lá rơi rụng trước thềm
Nắng trốn trong mây, cây cỏ nhạt
Sóng chìm xuống đáy, mặt hồ êm
Sương rơi lấm tấm bờ vai lạnh
Gió thoảng bay bay mái tóc mềm
Nhớ thuở hẹn hò bên giậu cúc
Mở chồng thư cũ đọc thâu đêm
Sông Thu
( 07/10/2021 )
THU BIỆT LY
Tàn thu gió lạnh buốt lòng thêm,
Vàng lá rơi rơi phủ kín thềm.
Đất khách buồn thân đời quạnh quẽ,
Quê nhà nhớ cảnh bóng xưa êm !
Biệt ly thời đó sầu thương nguyệt,
Sum hợp giờ như tan tác đêm !
Vời vợi trần ai hờn cách biệt…
Đôi ta đành lỡ mối tơ mềm !
Liêu Xuyên
THU CÁCH BIỆT
Thu về xao xuyến thấy buồn thêm
Cũng lá vàng kia rụng xuống thềm
Lẻ bóng một mình ngồi tắt liệm
Phim xưa gợi nhớ mối tình êm
Chim gào thê thảm kêu tìm bạn
Cánh hạt bay ngang sương ướt mềm
Trần thế hợp nhau rồi cách biệt
Mình ai còn lại ngắm màn đêm !…
Yên Hà
7/10/2021
U TÌNH
Có phải em, chồng lá chiết thêm
Để đong trên lối, xếp quanh thềm
Khi vương vấn trút niềm u uẩn
Lúc hạnh phúc rời chỗ "ấm êm"
Mắt níu yêu thương sầu lối nhớ
Lòng hoài mong đợi bước chân mềm
Bấy nhiêu da diết còn đeo đẳng
Gợi chút u tình trong bóng đêm.
2021-09-07
Võ Ngô
TÌM VỀ
Người buồn, cảnh vật, ngắm sẫu thêm
Từng lá vàng rơi... rụng trước thềm
Nắng nhạt... chim vờn cây, hót khẻ
Chiều tàn, mây quyện, gió ru êm
Nơi đây tuyết phủ mờ... hư ảo
Chốn đó sương pha lạnh ướt mềm
Lữ khách độc hành qua bến cũ
Tìm về kỷ niệm... giữa màn đêm...!
8/10/2021
Hồng Vân
THU CÔ LIÊU
Thu về lạnh lẽo buốt đau thêm
Vằng vặc trăng trong tỏa sáng thềm
Bóng chiếc nằm mơ ai ấp ủ
Chăn đơn ngủ mộng kẻ ru êm
Nấm mồ cỏ héo sương dày đặc
Bia đá cây xanh chữ ước mềm
Tủi phận se lòng, xin vĩnh biệt
Duyên tình đôi ngã, tối tăm đêm
Mai Xuân Thanh
October 06, 2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét