Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2023

Dạ Lý Tầm Xuân (Trần Văn Lương) & Bài họa của thi hữu Đỗ Chiêu Đức

Dạ Lý Tầm Xuân 

Dạo:

       Đêm dài mỏi gối chồn chân,

Mênh mông bóng tối tìm Xuân chốn nào.

 

    夜 裏 尋 春

倚 杖 登 程 不 顧 身,
夜 長 路 遠 雨 雰 雰.
高 旻 拒 聽 人  ,
將 到 黃 泉 未 見 春.

            陳 文 良

 

Âm Hán Việt:

 

       Dạ Lý Tầm Xuân

Ỷ trượng đăng trình bất cố thân,

Dạ trường, lộ viễn, vũ phân phân.

Cao mân cự thính nhân kỳ đảo,

Tương đáo hoàng tuyền vị kiến Xuân.

           Trần Văn Lương

 

Dịch nghĩa:


          Tìm Xuân Trong Đêm

Chống gậy lên đường, chẳng màng (lo) thân xác,

Đêm dài, đường xa, mưa mịt mù.

Trời cao khước từ không nghe lời người cầu xin,

(Nên) sắp tới suối vàng (mà vẫn) chưa thấy mùa Xuân.

 

Phỏng dịch thơ:

 

       Tìm Xuân Đêm Tối

Cặm cụi đêm trường, gậy chống thân,

Mặc cho mưa gió mãi xoay vần.

Nhọc nhằn van vái, Trời thây kệ,

Mấp mé tuyền đài, chửa thấy Xuân.

              Trần Văn Lương

                 Cali, 1/2023

 

 

Lời than của Phi Dã Thiền Sư:

     Than ôi, bao năm trời mong đợi, lần mò trong đêm tối, để rồi

đến cuối đời mà vẫn chưa thấy mùa Xuân trở về trên quê cũ!

     Trời xanh đà vĩnh viễn ngoảnh mặt quay đi!

     Hỡi ơi!


Họa vận :

                           Dạo:

                                      Mịt mờ đêm tối mênh mông...
                             Bình minh nắng ráo Xuân hồng khắp nơi !


   平 明 春 至   BÌNH MINH XUÂN CHÍ

    
                             

漫 漫 長 夜 一 孤 身,     Man man trường dạ nhất cô thân,
渺 渺 前 程 盡 雨 雰。     Miểu miểu tiền trình tận vũ phân.
世 事 循 環 天 霽 後,     Thế sự tuần hoàn thiên tễ hậu,
平 明 晴 朗 又 逢 春。     Bình minh tình lãng hựu phùng xuân!
             杜 紹 德                                Đỗ Chiêu Đức

* Nghĩa bài thơ :
                           Xuân Sẽ Đến Lúc Bình Minh
            Đêm dài đằng đẳng, chỉ một thân ta lẻ loi; Con đường trước mắt mịt mờ trong mưa khói. Chuyện đời rồi sẽ theo quy luật tuần hoàn sau khi trời mưa đã tạnh. Lúc bình minh nắng ráo khi trời quang mây tạnh là ta lại sẽ đón Xuân sang!

* Diễn Nôm :
                               BÌNH MINH XUÂN ĐẾN
                       
        

                        Đằng đẵng đêm dài chỉ một thân,
                        Mịt mờ trước mặt lại mưa giông.
                        Chuyện đời xoay chuyển sau cơn bão,
                        Nắng ráo mai ngày lại đón Xuân!

          Vũ trụ tuần hoàn, âm cực dương hồi, hết cơn bỉ cực đến hồi thái lai. Hãy cứ vững tin: Sau cơn mưa trời lại sáng!

                                                       Đỗ Chiêu Đức 
                                                         Kính họa






Không có nhận xét nào: