Thứ Năm, 20 tháng 6, 2019

Phương Xa (Trầm Vân)


         Phượng Xa
Nghiêng nghiêng nắng đổ hè về
Tiếng ve nức nở tái tê lời buồn
Phượn xưa đỏ góc sân trường
Như tình ta mãi vấn vương một thời

Cái thời phượng đỏ môi cười
Em về nắng chạm bờ môi thơm hồng
Tình ta bám gót theo chung
Con đường hoa cỏ thơm lừng áo bay

Em về tóc lượn thơ ngây
Tình ta mưa nắng thơm đầy giọt rơi
Bao chiều hò hẹn bồi hồi
Cầm tay bối rối làn hơi nồng nàn

Thế rồi đau buổi ly tan
Em rời quê mẹ đành sang xứ người
Thuyền trôi con nước rã rời
Sóng đau cuồng quẫy trùng khơi não nề

Đâu rồi phượng đỏ tình quê
Lẽ nào phượng tím bóng hè xa xôi
Phượng xưa khép góc ngậm ngùi
Vẫn nghiêng cánh mộng đỏ trời nhớ em

Phương trời gió lạnh từng đêm
Có phai đi ánh mắt huyền hồ thu
Có đau hờn dỗi lệ mờ
Ai lau nước mắt, câu thơ nổi chìm

Tay ai cầm chiếc dù êm
Che em về mái tóc mềm phiêu bay
Ai cầm ve vuốt bàn tay
Mà nghe thương nhớ ôm đầy thịt da

Ai cầm cánh phượng tím hoa
Mà nghe phượng đỏ quê nhà rưng rưng
Ngàn khơi sóng vỗ trùng trùng
Vỗ về đâu nỗi nhớ nhung dại khờ

Quê nhà phượng đỏ cơn mơ
Vẫn còn bay ngát ngõ chờ lối mong
Chờ em, góc phố ngóng trông
Gọi bao kỷ niệm về hong tháng ngày
   Trầm Vân




Không có nhận xét nào: