VỊNH KIỀU
Trớ trêu chi lắm thế Ông Xanh
Nỡ bắt Kiều nhi vỡ mộng lành
Đương lúc tâm tình bao ước hẹn
Thì cơn gia biến bỗng tan tành
Ai xui bạc mệnh cho nên nỗi?
Ai khiến hồng nhan phải bấp bênh?
Tri kỷ tìm đâu mà tỏ cạn?
Mười lăm năm ấy xiết oan tình.
Mười lăm năm ấy xiết oan tình
Mang tiếng với đời lắm chuyện khinh
Gặp lúc sa cơ, ra thất thế
Đương phen lỡ vận, phải cam mình
Thủy chung tạc dạ ơn tri ngộ
Hiếu thảo ghi lòng đức dưỡng sinh
Phó mặc cho đời câu phẩm nghị
Ai đâu tri kỷ để thanh minh?!
Trần Văn Dật
Nương vận bài Vịnh Kiều của Trần Văn Dật
SUY TƯ TRONG MÙA DỊCH
Mây phủ đầy trời... đâu sắc XANH,
Tràn lan dịch bệnh... xóa an LÀNH.
Cỏ hoa tàn úa… trông thê thảm
Chim chóc rẩy run… hót tập TÀNH.
Xuân ẩn tươi vui bao kẻ đợi,
Phố chen cướp bóc mấy ai BÊNH.
Đói nghèo xui khiến người hung dữ
Bạo lực lấn sân của cảm TÌNH
Bạo lực lấn sân của cảm TÌNH
Kể gì trọng thị, kể gì KHINH
Gạo tiền cơm áo đày bao kẻ
Trằn trọc âu lo đọa chúng MÌNH
Ngóng đợi Tết về… nguôi khổ não
Chờ mong dịch lặng… kiếm mưu SINH
Thái lai bĩ cực nuôi hy vọng
Chắc chắn đến hồi nhật nguyệt MINH
Lão Gàn
22/12/2021
(19/Mười Một/Tân Sửu)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét