Thứ Năm, 4 tháng 5, 2023

Nhớ Ngô Văn Thọ - Triệu Dương NLT

 Nhớ Ngô Văn Thọ (1)

Tôi kêu lên “Chú Mười” khi được tin anh mất!

Trại Hà Tây: vùng đất ngục tù!

Mấy năm trời: đói rách, xác xơ

Cùng bè bạn Mỹ Phước Tây, Nam Bộ.(2)

Mùa Xuân Bảy Tám (1978): Năm Mậu Ngọ,

Hai trăm người: cán bộ, sĩ quan,

Từ Mỹ Tho, Gò Công… đã đầu hàng

Sau ngày Miền Nam sụp đổ!

Bao nhiêu người đã chết vì đói khổ,

Vì gông cùm, đày ải, xa quê hương…

Là võ sư điều khiển một võ đường,

Nay lại bị còng tay, tra tấn…

Đấng anh hùng mang bao nhiêu uất hận!

Ôi ! ngày xưa anh ngang dọc trên võ đài,

Nay thất thế trong cô đơn, buồn tủi!

Bị biệt giam một mình trong phòng tối!

Nghe tứ chi xương cốt rã rời!

Trên da thịt những vết bầm dính máu.

Đau đớn lắm: toàn thân anh rúng động!

Trời miền Bắc lạnh như dao cắt thịt,

Những đêm Đông da diết tình người!

Kết nghĩa anh em, chia sẻ ngọt bùi,

Cùng tâm sự cuộc đời tuổi trẻ.

Anh còn vợ, còn con, còn em, còn mẹ,

Mười mẫu vườn hoa trái ở miền quê.

Bị cướp đoạt đem chia cho lũ giặc!

Chuyện tương lai! Anh cho là huyền hoặc!

Nói đến ngày về: anh chỉ lắc đầu!

Bên kia núi: mặt trời xuống mau,

Bao làng xóm chìm sâu trong bóng tối!

Khuyến khích anh, tôi tìm lời an ủi:

Hãy tin vào vận hội ngày mai!

Cuộc đời: bỉ cực thới lai!

Hết Đông qua, rồi Xuân lại đến!

Một hôm, tôi rời Hà Tây đi Hà Nội,

Nơi kiên giam: buống tối Hỏa Lò!

Nửa năm trời khai báo chuyện xưa…

Nhưng quả đất tròn,

Mình lại gặp nhau mà không hẹn!

Tôi trở về Hà Tây khi Tết đến!

Anh bây giờ đã khác hơn xưa…

Tiếp tế, thăm nuôi, dồn dập đến

Tin tức gia đình: chờ đợi bao năm…

Năm Nhâm Tuất (1982), anh ra khỏi trại,

Về Saigon, anh lại vượt biên…

Hai mươi năm vất vả kiếm tiền,

Quyết xây lại tình duyên dang dở…

Chuyến về quê, tấm lòng rộng mở…

Gặp lại người xưa, con cháu sum vầy!

Ai ngờ một cuộc chia tay,

Anh mang trọng bệnh đêm ngày thuốc thang!

Nghe tin anh mất: bàng hoàng trong dạ,

Bạn bè anh: mỗi người một ngã

Chẳng có ai để tiễn đưa anh!

Mấy bài thơ, vài tập truyện, bức tranh…

Anh để lại cho đời sau thưởng lãm…

Ôi! Hồi kết cuộc sao mà bi thảm!?

Sống cô đơn và chết cũng cô đơn!

Tôi xin đốt lên một nén hương

Để tưởng nhớ người anh em kết nghĩa!

Westminster, 22/11/2010

Triệu Dương NLT

(1) Ngô Văn Thọ: cựu tù nhân chính trị trại Hà Tây, tỉnh Hà Sơn Bình (Bắc VN) sinh năm 1944, mất ngày 2/10/2008, tại TP Garden Grove, California, hưởng thọ 64 tuổi.

 (2) Trại Mỹ Phước Tây (thuộc Cai Lậy, tỉnh Định Tường xưa)










Không có nhận xét nào: