Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2019

Vịnh Kiều (tiếp theo): Từ Hải, Thúy Kiều, Hồ tôn Hiến (Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân)


 Thêm vài bài Thơ Vịnh Kiều :

VỊNH  HỒ  TÔN  HIẾN


Tổng Đốc vua phong chức trọng thần,
Ấy Hồ Tôn Hiến… đủ kinh luân !
Dùng mưu núp yếm lừa nương tử,
Bày kế dựng cờ bịp tướng quân !
Chuốc rượu nài hoa trơ trẻn mặt,
Nghe đàn giỡn liễu nhuốc nhơ thân !
Quan trên trông xuống… người mai mỉa,
Tổng Đốc vua phong chức trọng thần? !

KIỀU  KHUYÊN  TỪ  HẢI  ĐẦU  HÀNG 

1.- Năm năm trời bể sống oai phong,
     Chàng  đạp lũy thành, dựng chiến công.
     Chất ngất… xương phơi đầy chật núi ?      
     Thảm sầu… máu đổ ngập tràn sông ! 
     Can qua xưa đã nhiều ghê rợn,
     Binh lửa nay còn lắm hãi hùng !                    
     Xin hãy quăng gươm vì nghĩa cả,
     Cứu toàn dân hết cảnh gai chông !

2.- Còn hơn làm giặc chốn biên cương,
     Ai biết rằng ta dẹp nhiễu nhương ?!
     Bởi lũ sâu dân đầy bốn cõi,   
     Và phường mọt nước khắp mười phương !
     Thì thôi chí cả đành vang bóng,   
     Mà phải quyền cơ chọn lấy đường.
     Thánh trạch triều nghi xưa vẫn được…
     Lòng dân mãi tựa đám Quân Vương !

3.- Ta dẫu đạp bằng bể bất công,
     Mà thiên hạ… có biết cùng không ? !
     Ô danh hai chữ dơ trời đất,
     Rạng tiết một lời đẹp núi sông !
     Chạnh nhớ… tình cha đòi đoạn ruột, 
     Ngùi thương… nghĩa mẹ sắt se lòng !  
     Khuyên chàng nhận chút ơn mưa mốc,
     Hạnh phúc là đây thụ sắc phong !

          TỪ  HẢI  QUY HÀNG


1.- Nghe lời nàng nói mặn mà thay,
     Từ  -  những băn khoăn chuyện sắp bày.
     Nghĩ phận hàng thần lơ láo mặt,
     Tiếc đời dũng tướng ngỡ ngàng tay !
     Cân đai áo mão thêm luồn cúi ?
     Sắc ấn lộng xe chịu đọa đày !
     Lòng muốn… đạp bằng cơn sóng dữ,
     Làm cho triều đại phải lung lay !

2.- Làm cho triều đại phải lung lay !
     Đem thái bình ban khắp đó đây.
     Chí lớn  –  nhưng lòng dân chẳng hiểu,
     Gan to  –  mà miệng thế không hay !
     Thôi đành chịu khuất vì sông núi,
     Cũng phải cam hờn với gió mây !
     Xếp giáp quy hàng cho vẹn vẽ,
     Tình nhà ơn nước nghĩa cao dày !

 

        TỪ  HẢI  CHẾT ĐỨNG 

1.- Đại quan lễ phục kéo cờ hàng,          
     Từ có ngờ đâu mắc kế gian !           
     Pháo nổ quân reo lời thét nộ,            
     Gươm khua ngựa hí tiếng ầm vang !   
     Râu hùm xếch ngược liều xương máu, 
     Mắt phượng tròn xoe trải mật gan !      
     Hùng khí ngất trời cao thảm đạm,       
     Trơ trơ chết đứng giữa non ngàn !        

2.- Trơ trơ chết đứng giữa non ngàn !      
     Hiển hiện hùng uy khiếp lũ gian.       
     Tiếc nhẽ!  Năm năm thề bất khuất,
     Thương ôi!  Một phút chịu quy hàng !
     Giấc mơ xoay thế cờ… trôi hết,
     Ý tưởng chuyển thời cuộc… cháy tan !
     Chỉ tại rồng thiêng trời đọa lạc,
     Một doi tiện thổ dãi dầu sương !

3.- Một doi tiện thổ dãi dầu sương !
     Linh khí Từ đi tủi phận nàng.
     Yêu sắc, anh hùng không lụy sắc,
     Nghe đàn, quân tử chẳng say đàn !
     Lời khuyên giải, trọn tình non nước,
     Tiếng thở than, chung cuộc đá vàng !
     Phải lẽ… ai mà không xếp giáp,
     Những mong thôi chất đống xương tàn !

4.- Những mong thôi chất đống xương tàn !
     Tâm huyết Từ Công thật đáng thương.
     Dẫu bại không mờ gương dũng tướng,
     Lúc thành thêm tỏ tấm can trường !
     Lễ nghi đâu kém hàng vua chúa,
     Phong cách nào thua bậc đế vương !
     Chỉ tại họ Hồ phô kế quỷ …
     Nghìn năm còn bẩn một trò gian ! ! 


    UY LINH TỪ HẢI
Đọc Xuôi:
Năm năm bạt kiếm hiển uy linh,
Tướng dũng tài danh rõ chiến chinh.
Căm hận quá quan tham dạ ác,
Tóc tang đầy dân khổ hồn kinh !
Đăm đăm khí dũng xoay thời thế,
Rỡ rỡ cờ bay đoạt luỹ thành !
Lầm kế khóc Kiều thương chết đứng…
Năm năm bạt kiếm hiễn uy linh !

Đọc Ngược:
Linh uy hiễn kiếm bạt năm năm,
Đứng chết thương Kiều khóc kế lầm.
Thành luỹ đoạt bay cờ rỡ rỡ,
Thế thời xoay dũng khí đăm đăm.
Kinh hồn khổ dân, đầy tang tóc,
Ác dạ tham quan, quá hận căm.
Chinh chiến rõ danh tài dũng tướng…
Linh uy hiển kiếm bạt năm năm !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

 

KIỀU  KHÓC  THƯƠNG TỪ  HẢI 

1.- Khói lửa vừa tan cuộc chiến trường,
     Nàng quỳ ôm xác khóc thê lương !
     Trời như ảm đạm mầu tang tóc,
     Mây cũng u buồn sắc thảm thương! 
     Cây cỏ đìu hiu thây gục ngã,
     Núi rừng vắng lặng máu còn vương!
     Và… mùi tử khí tanh theo gió,
     Rờn rợn hoàng hôn phủ chán chường !

2.- Hỡi ơi ! chết đứng thân Từ Hải,
     Thảm thiết lòng đau nhạn lẽ bầy !
     Dòng máu hùng anh còn rỉ mắt,
     Thanh gươm dũng tướng vẫn cầm tay !
     Hiên ngang sừng sửng can trường đó,
     Lẫm liệt trơ trơ thể xác này!
     Hàm én cắn răng hờn thế sự…
     Hay buồn… cho chút phận bèo mây ?!

3.- Nàng khóc dòng châu chừng rỉ máu,
     Dòng châu chừng rỉ máu tim đau !
     Máu tim nghẹn xuống đầy u uất,
     Nước mắt trào lên ngập thảm sầu !
     Nước mắt héo hon niềm nghiệt ngã,
     Dòng châu tơi tả nỗi cơ cầu !
     Than ôi !  Đã hết tình tri kỹ,
     Đã hết tình tri kỹ thấm sâu !

4.- Chỉ muốn gào lên, muốn thét lên !
     Trời xanh… sao nỡ dứt đường tên.
     Vẫn thừa dũng trí phò lăng miếu,
     Nào thiếu hùng tâm dựng phủ đền !
     Lừng lẫy năm năm vui khó trọn,
     Lỡ làng một phút hận triền miên !
     Bởi nghe lời thiếp… mà nông nổi,
     Uất nghẹn hồn đau dưới cửu tuyền…!

KIỀU  TỰ  TỬ  BÊN  XÁC TỪ  HẢI 

Nhìn chàng chết đứng thiếp hồn đau,
Mặt mũi nào trông thấy được nhau !
Sống ở dương trần quên nghĩa nặng,
Thác về âm cảnh tạ tình sâu !
Gieo đầu… quyết đáp đền ân trọng,
Ngã xác… chừng thương cảm lệ sầu !
Oan khí tương truyền hay tiếc hận ?
Vì nàng chưa dứt kiếp bèo dâu !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân




Nhớ Bạn Hàn Đông (Mai Xuân Thanh)

Nhớ Bạn Hàn Đông 
  (Thuận Nghịch Độc)

1) Đọc Xuôi :

Đông sang mới buốt lạnh hồng hoa
Tóc bạc nhìn ai dáng ngọc ngà
Trông bạn đôi em thương níu kéo
Đợi mình một kẻ nhớ buông tha
Mong cầu mãi giữ xem không nhạt
Ước hẹn hoài nên thấy chẳng nhòa
Nồng mặn vợ yêu dù sóng gió
Giông mù gắt nắng lại đi xa

2) Đọc Ngược :

Xa đi lại nắng gắt mù giông
Gió sóng dù yêu vợ mặn nồng
Nhòa chẳng thấy nên hoài hẹn ước
Nhạt không xem giữ mãi cầu mong
Tha buông nhớ kẻ một mình đợi
Kéo níu thương em đôi bạn trông
Ngà ngọc dáng ai nhìn bạc tóc
Hoa hồng lạnh buốt mới sang đông

Mai Xuân Thanh
Ngày 21/11/2019




Hỏi Người Xa Xôi - Trầm Vân


   Hỏi Người Xa Xôi

Hỏi người phương ấy xa xôi
Má hồng còn đỏ nụ cười trổ hoa
Áo bay tha thướt đôi tà
Có nghiêng về phía quê nhà mến thương

Có nghiêng về một làn hương
Cho hàng cây đợi con đường ngóng trông
Tóc thơm hương gió bềnh bồng
Cho ngàn giọt nắng phải lòng dung nhan

Có về lối cũ mơ màng
Vòng tay khép mở thiên đàng nụ hôn
Có ngồi nhớ lúc bồn chồn
Chờ nhau gió ngát hương thơm say tình

Có ngồi nhớ bóng quê mình
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh bước qua
Nhỏ về trắng áo bà ba
Trong veo ánh mắt thật thà chân quê

Có thương tiếng sóng bờ đê
Xôn xao trẻ đón mẹ về vui reo
Dòng kênh nhẹ tiếng khua chèo
Xuồng trôi,  ai gửi nhớ theo má hồng

Có ngồi thả nhớ thả mong
Theo con đường hẹn khép vòng tay ôm
Những chiều mê đắm ru hồn
Giờ xa , một cõi nhớ thương đi về

Anh còn vọng động đam mê
Xót xa cái tuổi lỡ thì tình yêu
Thôi em tình lỡ xế chiều
Chỉ còn giấc mộng mơ dìu đêm trôi
    Trầm Vân




Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2019

Nhân Ngày Lễ Tạ Ơn - Trầm Vân


Nhân Ngày Lễ Tạ Ơn Thanksgiving
Tạ ơn mãi tạ ơn trời
Sinh ra ta để làm người trần gian
Có buồn lẫn với hân hoan
Suy tư biết lối hoa vàng từ bi
Tránh thù ghét, tránh sân si
Tránh tham lam hận gánh về nghiệp đen
Giữ Chân Thiện Nhẫn trong tim
Từ bi bác ái lòng mềm yêu thương

Tạ ơn mái ấm ngôi trường
Biết bao kỷ niệm vấn vương tháng ngày
Thời gian bao bước đổi thay
Tình thầy trò vẫn giữ hoài đẹp lâu

Công ơn cha mẹ núi cao
Bao la biển rộng nhiệm màu yêu thương
Nuôi con từ lúc đỏ hon
Đến khi khôn lớn mãi còn thương theo
Nhớ sao những buổi đẹp chiều
Mẹ về con bám áo reo : Mẹ về

Cám ơn ruột thịt bạn bè
Người yêu nghiêng chiếc nón che nghĩa tình
Nhẹ mềm mấy lọn tóc xinh
Cột con tim với bóng hình lứa đôi
Tai còn phảng phất tiếng cười
Thiên đàng mê hoặc bờ môi ngọt ngào

Cõi lòng cảm tạ biết bao
Những ân sủng đẹp trời trao cho mình
Vượt qua mưa bão thác ghềnh
Để lòng mở cửa bình minh xuân hồng

Trầm Vân



Thơ Xướng- họa kỳ 34 - Chủ đề: Tình Chưa Trọn - Nhóm Vườn Thơ Mới


THƠ XƯỚNG HỌA KỲ 34 / NHÓM VƯỜN THƠ MỚI
Chủ đề: Tình Chưa Trọn

LỜI GIỚI THIỆU: 
Khi đọc bài thơ “Đến Chiều” của Nguyễn Đình Thư, hai câu cuối làm cho người nghe phải xao xuyến.

“Một thương là sự đã liều
Thì theo cho đến xế chiều chứ sao” 

Hai câu thơ trao tình rất dễ thương! Người nhận nhất định là một thiếu nữ, phái yếu ở bất cứ độ tuổi nào cũng rung động khi nghe hai câu thơ trên thể hiện tình cảm bộc phát từ trái tim yêu nồng nàn đôi lứa.
Tôi cũng một lần được nghe lời nói êm ả ấy qua hai câu trên lần mò tìm tác giả bài thơ, thì ra khi bộc lộ tình yêu không đắn đo, huống hồ yêu tự khi nào, hôm qua nghe lòng ngọt ngào hạnh phúc biết rằng được yêu.

Tôi xin cảm tác hai câu cuối của bài thơ ”Đến Chiều” 
“Một thương là sự đã liều
Thì theo cho đến xế chiều chứ sao”

Nguyên tác bài thơ của Nguyễn Đình Thứ:
Đến Chiều
Tôi yêu là bởi tôi yêu
Cầm tay cô hỏi hỏi nhiều làm chi?
Khi yêu không đắn đo gì
Phân phô chừ biết nói vì cớ sao.
Huống hồ yêu tự khi nào,
Hôm qua lòng thấy ngọt ngào mới hay.
Gạn gùng nông cạn phơi bày,
Họa chăng có một điều này đơn sơ:
Thuyền tình đã gặp người đưa,
Giong khơi không lẽ đôi giờ rồi thôi.
Tin nhau ai nói bằng lời
Và mai ai biết xa vời bao nhiêu?
Một thương là sự đã liều
Thì theo cho đến xế chiều chứ sao!
(Hương màu)

Nguồn: Thi Nhân Việt Nam, Hòai Thanh Hòai  Chân, nhà xuất bản Văn Học, 2005, trang 389, 390
                               *****

Bài xướng:
           NGỎ Ý
Ngỏ ý cùng ai tỏ mấy lời
Quyết liều theo đuổi chẳng buông trôi
Thương thầm người ấy từ lâu lắm
Bày tỏ lòng mình chẳng chịu thôi 
Tình cảm ngọt ngào như đã tỏ
Êm đềm lý trí mãi nào vơi 
Thôi thì đã thốt lời yêu dấu
Giữ vững keo sơn dạ chẳng dời .

Hương Lệ Oanh -VA

Họa 1:
     TÌNH GIÀ
Chung trường thuở ấy chẳng trao lời,
Cũng bởi ngượng ngùng buông nước trôi.
Xưa trẻ, để qua rồi tiếc mãi,
Nay già, nhắc lại chỉ cười thôi.
Da mồi tóc trắng, tình đâu nhạt,
Bến cũ thuyền xưa, duyên chửa vơi.
Ánh mắt trao nhau chừng cũng đủ,
Mặc bao vật đổi với sao dời.

      Minh Tâm

Họa 2:
 MẤY MÙA HOA PHƯỢNG NỞ
Nỗi niềm tâm sự khó nên lời
Biết gởi về đâu đành bỏ trôi
Tiếc quá bao lần chưa kịp ngỏ
Thương hoài kỷ niệm nỡ đành thôi?
Mưa bay lất phất sầu ly biệt
Gió thổi rì rào lạnh chẳng vơi
Phượng nở từng mùa quanh quốc lộ
Mong sao hoa thắm mãi không dời !

Thiết Bảng


Họa 3:
  DĨ VÃNG NGỌT NGÀO 
Muốn ngỏ bỗng dưng đã nghẹn lời
Vụn về lặng ngắm áng mây trôi
Làm cho bóng xế buồn thêm nữa
Lại để chiều tàn nhớ mãi thôi
Cách mặt gì đâu mà diệu vợi
Xa lòng chi đó phải chơi vơi
Giờ đây ngoảnh lại đời đôi ngả
Tiếc nuối thanh xuân sớm đổi dời.

Nguyên Triêu Dương


Họa 4: 
  TÌNH CHẲNG NÊN LỜI     
Xưa kia e thẹn chẳng nên lời
Tiếc mãi thời gian thấm thoát trôi
Sức mạnh con tim sao để dở?
Chiều tàn bóng hạc chẳng buồn thôi!
Mộng mơ chấp cánh dù hư ảo
Ấp ủ suốt đời không thể vơi
Sông cạn đá mòn- tình vẫn nặng
Kiếp này xin chịu khó thay dời!

    Kim Trân





Si Tình (Mai Xuân Thanh)


 Họa:
          Si Tình
(Họa bài Tình Si của Cao Bồi Già ở dưới)
Đầu tường rực rỡ một chùm hoa
Bông giấy nhà ai đẹp giữa mùa
Gió chướng nghe vang lời hát nhạc
Mưa phùn vọng lại tiếng trầm ca
Say mê ngóng đợi nàng thơ lại
Đắm đuối chờ trông thi sĩ qua
Gởi lá thư đi ai có nhận...?
Tỏ lòng ái mộ bạn hay chưa...?

Mai Xuân Thanh
Ngày 18/11/2019



Cho Làn Gió Mát Phải Lòng Dung Nhan - Trầm Vân


Cho Làn Gió Mát Phải Lòng Dung Nhan
Bao giờ em thấy cần anh
Hãy tìm kỷ niệm dỗ dành con tim
Tay cầm quấn quít dịu êm
Nụ hôn cháy giọt nắng mềm phiêu du

Lỡ rồi cặp mắt hồ thu
Nụ cười hoa nở giam tù tình yêu
Con đường ríu rít chim kêu
Dòng sông thơ mộng khua chèo nhớ thương

Khua về môi dịu ngọt đường
Tóc dài em thả làn hương mơ màng
Khua về chiều biếc lang thang
Dìu nhau qua ngõ thiên đàng đắm mê

Bao giờ em thấy tái tê
Buồn ngao ngán, hãy tìm về ngày xưa
Có tình anh mãi đón đưa
Câu thơ lợp nắng che dù em qua

Ru em bước nhỏ thướt tha
Nụ cười lúng liếng đôi tà áo bay
Xa em ngày tháng hao gầy
Tình anh mãi khép vòng tay đợi chờ

Đừng em thảng thốt cơn mơ
Tình anh mê đắm ngủ nhờ được sao
Ru em giấc mộng ngọt ngào
Tiếng thơ anh gọi trăng sao ân cần

Chiều trôi qua phố tình nhân
Có anh - nỗi nhớ tần ngần chờ mong
Em về bước nhỏ thong dong
Cho làn gió mát phải lòng dung nhan

Trầm Vân