Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2024

MƯỜI HAI NĂM DẶM TRƯỜNG DONG RUỖI - Vkp Đạm Phương

                                                                                                         


MƯỜI HAI NĂM DẶM TRƯỜNG DONG RUỖI

Anh ra đi, nay vừa tròn con giáp
Đến cõi thiên thu, tuổi sáu mươi lăm
Chốn trần gian, em giấu tiếng khóc thầm
Ôm thương nhớ, mắt tuông dòng lệ tủi…
*
Thái Bình Cực lạc dặm trường dong ruỗi
Anh bỏ lại em, lòng thắt dạ đau
Mười hai năm cay đắng biết chừng nào
Chợt ngoảnh lại, ôi! giật mình thảng thốt…
*
Đời nghiệt ngã em thay anh làm nốt
Nuôi nấng hai con vất vả bấy lâu
Đêm từng đêm đọc mãi kinh nguyện cầu
Ru giấc ngủ để không còn trằn trọc…
*
Có những lúc đắm chìm trong tuyệt vọng
Em mơ màng được chắp cánh bay cao
Đến với anh cùng hòa nhập trăng sao
Vui thú tiêu dao nơi miền miên viễn…
*
Nhưng anh ơi, nợ trần ai còn nặng
Nợ cháu con, nợ vòng xoáy cuộc đời
Nợ ân tình còn chưa thể đấp bồi
Trả hết nợ… chờ em… vui tiên cảnh
19/02/Ất Mùi
Vkp đạm phương






Không có nhận xét nào: