Thứ Ba, 31 tháng 5, 2022

BÀI ĐỢI 1 - Đặng Quang Tâm


    BÀI ĐỢI 1

Em hãy đến cho nắng hồng đôi má
Trời vào Thu mà như đã qua Đông
Anh vẫn thương vẫn nhớ mãi trong lòng
Vẫn đứng đợi mặc dù em không đến

Sông vẫn chảy nhưng thuyền chưa cặp bến
Đời phù du anh vẫn sống lông bông
Vẫn làm thơ dù tình có như không
Và hẹn mãi mà chưa bao giờ gởi

Anh vẫn đứng vẫn chờ anh vẫn đợi
Ngàn năm sau trăng có ngủ trong thơ
Có nhớ nhung có lắm đợi chờ
Để anh biết thơ anh không tiếng gọi

Để anh thấy em ngồi im không nói
Dù thơ anh có viết đến ngàn trang
Vẫn im lìm mặc gió thổi mây tan
Hay cuồn cuộn như ba đào nổi sóng

Anh vẫn đến vẫn đi không tiếng vọng
Vẫn một mình một chiếc bóng đơn côi
Vẫn những con đường ngày hai đứa chung đôi
Anh vẫn đứng vẫn chờ anh vẫn đợi

Em hãy đến cho anh van tiếng gọi
Cho ngàn xưa nối lại với ngàn sau*
Cho nhớ thương dù có mấy dạt dàu
Chỉ để thấy thơ anh không bờ bến

Anh vẫn đợi mặc dù em không đến
Anh vẫn chờ dù chỉ để làm thơ
Vẫn viết đi mà chưa gửi bao giờ
Ngàn năm nửa anh vẫn còn hy vọng

Dù hy vọng chỉ để rồi hy vọng
Anh vẫn thương vẫn nhớ mãi trong lòng
Trời vào Thu mà như đã qua Đông
Em hãy đến cho nắng hồng đôi má

* Hồ Dzếnh trong bài Ngập Ngừng: “Cho nghìn xưa lơ lửng với nghìn sau”

ĐẶNG QUANG TÂM
(Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông Tây Ninh)





Men Tình - Đào Anh Dũng

                     Men Tình

Cuộc đời, chỉ một trò chơi*, 

Thế gian, sân bóng, hồ bơi, đấu trường...

Được, thua, cũng lẽ vô thường, 

Vênh vang ngày nọ, cùng đường hôm kia. 

Tình trường nào khác men bia, 

Yêu nhau nồng thắm, chia lìa đớn đau,

Đôi đàng tổn sức tâm hao, 

Dù ai thắng bại, một màu bi thương. 

Nên chăng tránh né yêu đương?

Trò chơi sầu não, dặm trường xót xa...

Đàn ông thiếu bóng đàn bà, 

Cuộc đời vô vị trăng tà đơn côi,

Chúng mình thôi hãy có đôi, 

Khi vui, lúc khổ cùng tôi mặn nồng,

Này em, xin hãy bằng lòng... 

Đào Anh Dũng - 20/5/2015 

* La vie, ce n'est qu'un jeu." (André Maurois)






Thứ Hai, 30 tháng 5, 2022

THÀNH NGỮ ĐIỂN TÍCH 90 : RỒNG, RƠI, RỦ, RÙA, RỤNG (Đỗ Chiêu Đức)

 THÀNH NGỮ ĐIỂN TÍCH 90 :  

                RỒNG, RƠI, RỦ, RÙA, RỤNG.
                           
                                
              RỒNG mây khi gặp hội ưa duyên
              Mang quách cả sở tồn làm sở dụng.
              
       Theo Hào "Cửu Ngũ" của quẻ Càn trong Kinh Dịch 《易經.乾 卦》中,「九 五 爻」có câu: Vân tòng long, phong tòng hổ, Thánh nhân tác nhi vạn vật đổ 雲 從 龍,風 從 虎,聖 人 作 而 萬 物 睹. Có nghĩa: Mây theo rồng, gió theo cọp, bậc thánh nhân đứng ra (làm việc) thì vạn vật đều trông vào. Ý chỉ: Những sự gặp gỡ tốt lành hợp ý, thời cơ thuận lợi may mắn; gặp được các cơ hội xứng ý toại lòng, phát tích vượt trôi, vì CỬU NGŨ là hào của "Phi Long Tại Thiên 飛 龍 在 天" là rồng bay lên trời, được thi đậu Trạng Nguyên, được làm vua... là "Rồng Mây Gặp Hôi" nói theo chữ Nho là PHONG VÂN TẾ HỘI 風 雲 際 會, nói gọn lại là PHONG VÂN như trong "Đại Nam Quốc Sử Diễn Ca 大 南 國 史 演 歌" của Lê Ngô Cát và Phạm Đình Toái có câu:

                   Những ngờ oan trái bao giờ,
           Nào hay thần tướng đợi chờ PHONG VÂN !   
                 
                  

       Hay nói là Rồng Mây, Mây Rồng như Thúy Kiều đã đoán trước về cái chí hướng muốn vươn lên để xưng vương xưng đế của Từ Hải là:  

                    Nàng rằng: Lượng cả bao dong,
               Tấn Dương được thấy MÂY RỒNG có phen ! 

      Hay để chỉ đường công danh đắc ý như cụ Nguyễn Công Trứ đã viết trong bài thơ hát nói "Kẻ Sĩ" là:

                    RỒNG MÂY khi gặp hội ưa duyên
                  Mang quách cả sở tồn làm sở dụng.

      Rồng gặp mây như Cá gặp nước mặc sức mà vùng vẫy vẫy vùng.
                   
                      

      Còn... RƠI BÌNH hay Bình Rơi là quẻ thứ 48 trong Kinh Dịch có nội dung như sau:
         Khảm Thượng Tốn Hạ, TỈNH, cải ấp bất cải tỉnh, vô táng vô đắc, vãng lai tỉnh tỉnh, khất chí diệc vị quất tỉnh, luy kỳ bình, Hung.坎 上 巽 下【井,改 邑 不 改 井,无 丧 无 得,往 来 井井。汔 [qì] 至 亦 未 繘[jú] 井,羸 其 瓶,凶】. Có nghĩa:
      KHẢM trên TỐN dưới, Khảm là nước, nên tên quẻ là cái GIẾNG; ta có thể di dời thành quách thôn ấp chớ không thể di dời cái giếng được; cứ múc nước mãi mà giếng vẫn cứ đầy lên không cạn kiệt; tất cả mọi người vãng lai đều sử dụng nước của cái giếng nầy; Khi lấy nước nếu bình nước chưa ra khỏi miệng giếng mà bị đụng bể hoặc rớt trở xuống giếng là điềm HUNG. Nên...

     RƠI BÌNH là chỉ việc tốt bị lở vở, như trong truyện thơ Nôm QUAN ÂM THỊ KÍNH nói về tình duyên giữa Thị Kính và Thiện Sĩ có câu:

                        Phù dung nở để lìa cành,
                   Giếng sâu nở để RƠI BÌNH từ đây !

     Còn trong Truyện Kiều thì cụ Nguyễn Du nói là BÌNH RƠI và TRÂM GÃY là cây trâm không còn dùng được nữa, khi cho Vương Quan kể về người khách làng chơi từ xa nghe tiếng đến tìm Đạm Tiên, thì khi:

                       Thuyền tình vừa ghé đến nơi,
                  Thì đà TRÂM GÃY BÌNH RƠI bao giờ !

       TRÂM GÃY BÌNH RƠI ở đây chẳng những chỉ tình duyên lở vở mà còn để ám chỉ là Đạm Tiên đã chết rồi "Buồng không lặng ngắt như tờ, Dấu xe ngựa đã rêu lờ mờ xanh!"

      Cái BÌNH trong văn học cổ rất dễ rơi dễ vỡ, nên ta thường gặp thành ngữ THỦ KHẨU NHƯ BÌNH 守 口 如 瓶, có nghĩa: Phải biết giữ mồm giữ miệng như giữ cái bình vậy, ý nói phải biết ăn nói cho thận trọng, lời nói ra rồi khó mà lấy lại cho được, cũng như bình đã vỡ rồi thì khó mà hàn gắn lại cho được. Như Thúy Kiều đã than thân khi lọt vào lầu xanh:

                     Dẫu sao BÌNH đã VỠ rồi,
                Lấy thân mà trả nợ đời cho xong!

      Nghĩa phát sinh của THỦ KHẨU NHƯ BÌNH là giữ kín miệng như giữ cái bình, ý là nín thinh, cạy miệng cũng không nói ra gì cả. Như chàng Thúc Sinh đã lém lỉnh tưởng mình khôn ngoan không nghe lời khuyên của Thúy Kiều thú thật cùng Hoạn Thư, mà cứ...

                   Nghĩ đà BƯNG KÍN MIỆNG BÌNH,
                  Nào ai có khảo mà mình lại xưng.
            
                         
                     
      RỦ là buông xuống, là Thả xuống là... Rủ xuống. Cái gì Rủ Xuống? Ta gặp ngay trong phần mở đầu của Truyện Kiều khi cụ Nguyễn Du giới thiệu về chị em Thúy Kiều và Thúy Vân :

             Êm đềm TRƯỚNG RỦ MÀN CHE,
            Tường đông ong bướm đi về mặc ai !

       Hay là "RỦ RÈM" như trong truyện thơ Nôm Từ Thức Gặp Tiên:

            Vua Đường thoắt nới xe tiên,
        RỦ RÈM trong đã có nguyền đông tây.   

      Trở lại với Thúy Kiều, sau khi bị Sở Khanh gạt gẫm, rồi Tú Bà bắt phải tiếp khách, nhưng vì là gái mới ra nghề nên cũng còn nâng cao thân phận:

                 Lầu xanh mới RỦ TRƯỚNG ĐÀO,
             Càng treo giá ngọc càng cao phẩm người.

       Nhưng sau mười lăm năm lưu lạc chìm nổi trong chốn phong trần, cuối cùng bị Hồ Tôn Hiến lợi dụng xong rồi lại ép gả Thúy Kiều cho thổ quan, ta thấy cảnh buồn thảm áo não của Thúy Kiều khi:

                Kiệu hoa áp thẳng xuống thuyền,
            LÁ MÀN RỦ THẤP ngọn đèn khêu cao.
                Nàng càng ủ liễu phai đào,
            Trăm phần nào có phần nào phần tươi ?

        Một trong Tứ Linh là con Linh Quy 靈 龜 trong Long Lân Quy Phụng 龍 麟 龜 鳳, ta gọi Linh Quy là Rùa Thiêng, như trong bài thơ "Nước Tôi" của thi sĩ tiền chiến Nguyễn Văn Cổn khi nhắc đến anh hùng áo vải đất Lam Sơn là:

                RÙA THIÊNG nổi trước thuyền rồng,
                Trên hồ Hoàn Kiếm anh hùng là ai ?!

      Theo truyền thuyết thần thoại Trung Hoa thì có Thần Quy Xuất Lạc 神 龜 出 洛, có nghĩa là con rùa thần được sinh ra từ dòng sông Lạc Thủy. Trên lưng rùa có đồ họa và hình tượng gọi là Quy Thư 龜 書, cũng gọi là Lạc Thư 洛 書 là nguồn gốc của các thuật số Trung Hoa cổ xưa song song với Hà Đồ 河 圖, nên gọi chung là Hà Đồ Lạc Thư 河 圖 洛 書. Trong văn thơ của cụ Đào Duy Từ gọi là RÙA LINH ĐỘI SÁCH:

                            Thú vui thua thú ngư hà,
                 RÙA LINH ĐỘI SÁCH, Bạng già sanh Châu.

      RÙA LINH ĐỘI SÁCH chỉ thú vui trong thuật số, còn "Bạng già sanh Châu" là do thành ngữ "LÃO BẠNG SANH CHÂU 老蚌 生 珠" có nghĩa: Con ngao con sò già thì sinh ra hạt châu hạt ngọc; Thành ngữ nầy thường dùng để chỉ: Khi tuổi đã già rồi mà còn sinh được cô con gái đẹp, nên cưng chìu như là châu ngọc vậy!
                                   
                Hà Đồ   và   Lạc Thư                   
           
      Ta thường nghe nói Duyên Kim Cải; đó là do thành ngữ Châm Giới Tương Đầu 針 芥 相 投, có xuất xứ từ câu nói trong Tam Quốc Chí là "Từ thạch dẫn châm, Hổ phách thập giới 磁 石引 针,琥 珀 拾 芥"có nghĩa: Đá nam châm hút kim loại, còn hổ phách thì hút hạt cải; Ý chỉ thứ nào thì hút theo thứ đó, tình đầu thì ý hợp, như trai gái, vợ chồng gắn bó khắng khít với nhau vậy. Trong truyện Nôm Quan Âm Thị Kính tả lại mong ước của Thị Kính khi lấy chồng là Thiện Sĩ có câu:

                         Kể từ KIM CẢI duyên ưa,
                 Đằng leo cây bách mong chờ về sau.

                                

       Còn trong Truyện Kiều thì cụ Nguyễn Du dùng RỤNG CẢI RƠI KIM để chỉ cuộc tình duyên lở vở. Khi tả lúc Thúy Kiều bán mình chuộc cha, Vương Viên Ngoại cũng vì nàng mà than oán:

                     Vì ai RỤNG CẢI RƠI KIM,
                 Để con bèo nổi mây chìm vì ai ?!

... và lúc Kim Kiều tái hợp, trong buổi tiệc đoàn viên, khi "Tàng tàng chén cúc dở say" Thúy Vân cũng đã nói lẫy:

                        Gặp cơn bình địa ba đào
                Vậy đem duyên chị buộc vào duyên em.
                     Cũng là phận CẢI duyên KIM,
               Cũng là máu chảy ruột mềm chớ sao !...              

      Nói thêm, trong Phật Giáo thành ngữ "Châm Giới Tương Đầu 針 芥 相 投", là Duyên kim cải theo kinh Phật, ý nói Hột cải ném ra ghim trúng ngay đầu mũi kim, là một chuyện hiếm có, khó xảy ra. Nhà thiền mượn cụm từ này để chỉ thầy trò nhân duyên tương hợp, ăn khớp với nhau thật đặc biệt hiếm thấy. Tiểu truyện Thiền Sư Tĩnh Lực trong kinh TUTA ghi \: Du học thì, ngộ Tiên Du Đạo Huệ, châm giới tương đầu, thê tâm Phật địa 遊 學 時 遇 仙 遊 道 惠 針 芥 相 投 棲 心 佛 地。có nghĩa: Khi du học, sư được gặp thiền sư Đạo Huệ ở Tiên Du, thầy trò nhân duyên tương hợp một cách thật đặc biệt hiếm thấy bèn dốc lòng nương nhờ đất Phật.  

      Hẹn bài viết tới !

             RUỔI, RUỘNG, RÚT, RỪNG, RƯỢU.

                                                  杜 紹 德
                                                Đỗ Chiêu Đức    








VĨNH BIỆT (Đặng Quang Tâm)


      VĨNH BIỆT 
(Tặng Nguỵ Thanh Sơn, Huỳnh Hà, và Ngô Quang Thọ)

Ai mới đọc cho tôi bài ai điếu
Lời phân ưu có làm dịu cơn đau
Tôi nằm đó nhìn hồn tôi thất thểu
Bàn tay gầy chân cố bước đi mau

Biết về đâu khi thuyền xa bến đổ
Nhìn chung quanh sao chẳng giống quê nhà
Còn đâu nữa bóng chim bay về tổ
Khói hương tan theo vàng mã xa hoa

Nấm đất đó nơi quê người xứ lạ
Đùm bọc nhau trong thất thế sa cơ
Nằm yên ngủ dưới chùm cây cỏ lá
Có nghe không tiếng sóng đã xa bờ

Thân nhỏ bé mang rất nhiều mơ ước
Tay khẳng khiu muốn chọc chín tầng trời
Nước nhược tiểu biết làm sao hơn được
Đời lưu vong không khỏi kiếp nổi trôi

Mới thấy đó buổi hoàng hôn đã đến
Làm dã tràng se cát bảy mươi năm
Nhắm mắt lại thuyền đi vừa tới bến
Giã từ nhau về lại cõi xa xăm

Ai mới đốt cho hương đèn giấy bạc
Khẩn cầu xin tránh khỏi kiếp luân hồi
Thôi đã hết những tháng ngày lưu lạc
Những cơn đau dằn vặt cả đời tôi

Xin gửi lại anh em tình thân thiết
Chút thương yêu đơn chiếc giữa xứ người
Một lần nữa rồi muôn đời vĩnh biệt
Bạn bè ơi có nói chẳng thành lời

9-8-2019
ĐẶNG QUANG TÂM





VÔ ĐỀ -Thơ Haiku (Lý Viễn Giao) & Thơ Họa

 


Vô Đề

 

Chuột nhắt dập dờn

Mèo hoa tung chân

Bình vỡ.

Lý Viễn Giao


Thơ Họa:

 

Vô Đề

(Tập tễnh 3 câu,

chẳng dám nhận vơ là Haiku)


Chuột ở trong bình

Mèo rình ngoài cửa

Nhìn nhau

Lý Đức Quỳnh.

   17/5/2022


Vô Đề

Mưa tuôn xối xả

Cây cành nghiêng ngả

Lá rơi !

PHƯỢNG HỒNG


VÔ ĐỀ 1

Kéo gỗ chập chờn
Mơ màng đá chân
Chàng té...!

Mai Xuân Thanh
   May 26, 2022


VÔ ĐỀ 2

Mèo mã gà đồng
Bước nhẹ chân không
Tình địch...!

Mai Xuân Thanh
  May 26, 2022



Hạt sương trên lá sen
Trông giống như giọt ngọc 
Khi khóc
Kiều Mộng Hà 
May 26th2022










Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2022

Tiễn Bạn - Đặng Quang Tâm

    TIỄN BẠN

Tau gửi hồn tau vào cốc rượu
Tiễn mày sắp sửa bỏ đi xa
Từ đây hồn sẽ lìa thân xác
Lưu lạc cùng nhau đở nhớ nhà

Có mặt trời nằm trong đáy cốc
Sưởi lòng kẻ ở lẫn người đi
Mày đi không khóc mà tau khóc
Buồn nào hơn giây phút biệt ly

Vầng trăng ai xẻ làm hai mảnh
Mảnh mọc chỗ này lặn chỗ kia
Mày ở nơi nào hai chỗ đó
Bao giờ mới hết cảnh phân chia

Mày đi tau gửi chùm mây trắng
Che ở đầu nhau để nhớ nhau
Những buổi chiều đông trời trở lạnh
Nhớ mày tau thấy chạnh lòng đau

Mày đi chỗ đó mà yên phận
Lưu luyến làm chi thêm đắng cay
Tau ở lại đây đời lận đận
Chén cơm manh áo mất cả ngày

Như vậy là xong rồi đó mày
Sáng nay cầm điếu thuốc trên tay
Nhìn quanh bè bạn thiếu một đứa
Đau quá mày ơi lại thiếu mày

Thôi thế cũng xong một kiếp người
Bôn ba cho lắm chỉ vậy thôi
Lở sanh nhằm phải thời chinh chiến
Sống được bao nhiêu cũng đủ rồi

August 19-2020
ĐẶNG QUANG TÂM





Làm Thơ Gửi Riêng Anh - Như Nguyệt

 

                                                 

Làm Thơ Gửi Riêng Anh

Nếu em chết anh có buồn không nhỉ

Chắc là không, tim anh vẫn hững hờ

Nếu em chết ai làm thơ anh đọc?

Ai nghĩ đến anh mỗi ngày, ai nhớ nhung anh?


Nếu em chết chẳng cần ai đưa đám

Nhận tin buồn anh có thấy không vui?

Có thương cảm người từng yêu anh lắm

Có cười buồn, tội nghiệp đóa hoa rơi?


Có nhớ thơ, nhớ em không anh hỡi
Nhìn trên màn hình, anh có kiếm tìm em?

Sẽ chẳng còn có tên em ở đó

Một dọc tên nhưng thiếu hẵn một người


Nếu em chết, nhớ thơ em làm nhé

Những bài thơ rơi rớt vào không gian

Thơ hạnh phúc, thơ gian nan vất vả

Thơ ca tụng tình yêu, thơ lãng mạn đó mà


Em ra đi, anh bâng khuâng không nhỉ?

Thơ nồng nàn làm cho mỗi mình anh

Có thấy tiếc mối tình không thể có

Có một người, làm thơ gửi riêng anh 

Như Nguyệt

            *****

Writing Poetry Just For You

Would you be sad if I die

I think you would not

Your heart would remain uncaring

If I die, who would write you billets-doux

Who would miss and think of you

Day after day


If I die, nobody needs bother

To show up at the funeral

Upon hearing the sad

Tidings, would you feel bad

Would you feel loving toward

The woman who loved you so much

Would you feel sorry for the fallen flower


Day after day, on the computer screen

You would no longer see my name in your email inbox

Hundreds of names show up,

But my name wouldn’t be there


If I die, don't you forget

The love conveyed by my poems,

The outpouring of passions

Just for you

Would my love you regret

That you'd no longer possess

Nor the woman who once wrote poems

Just for you


Translated by Wissai

July 07, 2012




CAO BÁ QUÁT (1809-1855) (Hồ Công Tâm) & Thơ họa

                                             

 

CAO BÁ QUÁT (1809-1855)

Cao Bá Quát sinh chẳng gặp thời,

Buồn thêm nỗi ở chẳng nhằm nơi!

Chê thơ thi xã mùi thum thủm,

Chán cảnh quan viên khéo vẽ vời.

Thất thế sa cơ đành thọ tử,

Pháp trường đối diện chết như chơi.

"Ba hồi trống giục mồ cha kiếp,

Một nhát gươm đưa bỏ mẹ đời!" (*)

    Hồ Công Tâm


(*) Thơ Cao Chu Thần (1855), tương truyền ứng khẩu đọc khi ra đứng trước phát trường thọ tử


Kính họa:
 Câu Đối Để Đời Của CAO CHU THẦN như sau :

"Ba hồi trống giục mồ cha kiếp
Một nhát gươm đưa bỏ mẹ đời" (!)

CAO BÁ QUÁT

Cao Chu Thần sinh bất phùng thời
Thi phú văn chương giỏi nhất nơi
"Thi Xã Văn Đàn" khi rẻ rúng...!
"Quan Viên Cậu Ấm" ghét xa vời
"Quân Sư" thất thế không nao núng...!
Án lệnh tử hình chớ chẳng chơi
Trống thúc "Thất Phu" đành bỏ mạng
Gươm đưa "Nho Sĩ" cũng lìa đời...!

Mai Xuân Thanh
May 26, 2022




Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2022

Vẫn Còn Mùa Xuân, Vẫn Tháng Năm. - Thơ Như Nguyệt. - Nhạc Liên Bình Định

  Vẫn còn mùa xuân, vẫn tháng Năm. 

Thơ Như Nguyệt. 

Nhạc Liên Bình Định


https://www.youtube.com/watch?v=nRGUeKxzwHM

 

Vẫn Còn Mùa Xuân, 

Vẫn Tháng Năm


Anh ạ bây giờ là tháng Năm

Cho em nhắn gửi với tấm lòng

Anh về nhớ mang theo chút gió

Gió mát tình ta mát cả lòng


Vẫn còn mùa Xuân vẫn tháng Năm

Cho em nhắn gửi mấy vần thơ

Anh về nhớ mang theo chiếc lá

Lá vàng ướp tập thuở ươm mơ


Ngày cuối mùa Xuân vẫn tháng Năm

Mùa Xuân ngày tháng đợi chờ trông

Anh về nhớ mang theo chút nắng

Chút nắng hây hây má em hồng      


Hôm nay anh ạ cuối tháng Năm

Tình hồng ngây ngất tình xa xăm

Anh về mang theo chồng thơ cũ

Thơ em thơ nhớ mộng trăm năm


Hôm nay là ngày cuối tháng Năm

Ngày dài đêm ngắn thuở chờ mong

Anh về nhớ mang theo mây trắng

Mầu trắng em yêu, mầu thong dong


Hôm nay làm thơ cuối tháng Năm

Vườn nhà nở thắm những đóa hồng

Hồng đỏ như mầu môi em đỏ

Quên hết ưu tư chuyện não lòng

 Như Nguyt





NHỚ BẠN 2 - Đặng Quang Tâm

    NHỚ BẠN 2


Sáng nay đi tiễn thằng bạn cũ
Chuyến về ngồi quán nhậu lai rai
Bạn bè đã ít càng thêm ít
Một mình tau “cõng” được vài chai

Chiều nay không giống bao chiều khác
Không bạn cùng “chia” một món “mồi”
Không ai để kể đời lưu lạc
Không tiếng reo hò: “thôi, nữa, thôi”

Mai này đến lúc tau “thua cuộc”
“Đời chẳng còn ai tỉnh để say”
Còn ai để kết tình thân thiết
Tiệc đã tàn rồi ai đợi ai

Nhớ mày tau viết vài ba chữ
Đốt cháy thành tro rải bốn phương
Mày có lượm được lấy đọc thử
Để thấy tau buồn, tau tiếc thương

Mày đi “xứ” đó nhiều mưa gió
Ai nấu cho mày một bữa cơm
Ai mời mày cạn thêm chun nữa
Ai kể mày nghe chuyện thất thường

Rượu bữa hôm nay sao nhạt quá
Một mình tau uống chẳng thấy say
Trời đất bổng dưng sao quái lạ
Tau ngồi mà đất cũng ngừng quay

Mày cho tau gửi câu từ biệt
Hẹn sẽ gặp mày trong “chuyến” sau
Tau đi tìm lại tình thân thiết
Tìm một chỗ ngồi chung với nhau

9-19-2019
Đặng Quang Tâm