Thứ Hai, 31 tháng 8, 2020

Hỏa Hoạn Cali (Đỗ Chiêu Đức & Bài họa của thi hữu Mai Xuân Thanh, Lộc Bắc, Cao Bồi Già, Cao Mỵ Nhân, Minh Thúy Thành Nội, Cháy Rừng Đất Úc, Liêu Xuyên,

                                                                 

 

     Hỏa Hoạn Cali

Ngọn lửa trời gieo mặc túng hoành,
Ngang tàng đốt sạch nóng như hanh.
Mịt mù muôn thú kêu rên thảm,
Hừng hực cây rừng cuộn gió tanh.
Bà hỏa lộng hành thiêu tới tấp,
Phong di tiếp sức đốt vòng quanh.
Mẫu Anh trên triệu gồm năm quận,
Cháy sạch sành sanh... đợi cứu nhanh !

                     Đỗ Chiêu Đức 
                      Cuối Hè 2020

Nạn Cháy Rừng Ở Bắc Cali - USA 
Phía Bắc Cali hoả hoạn hoành 
Cháy rừng bao phủ nóng, khô, hanh 
Mặt trời đỏ rực lò tro khét 
Lửa khói đen mù xác vật tanh
Chim chóc thất kinh bay hổn loạn 
Ông bà khiếp sợ chạy loanh quanh 
Vòi rồng xịt nước lên vùn vụt 
Phương tiện phi cơ hoá giải nhanh 

Mai Xuân Thanh 
21/08/2020

  

       HỎA HOẠN

Lửa đỏ ngày đêm dọc núi hoành

Giận chi con tạo quá đành hanh?

Chưa qua đại dịch người ly cách

Hỏa hoạn tung hoành xóm vắng tanh

Cây cỏ chết trân tro bụi đóng

Chim muông cuồng loạn chạy vòng quanh

Cali hỏa ngục thiêu muôn vật

Trời hỡi sao không cứu độ nhanh?

Lộc Bắc

Aout 20


Thơ Họa:
ÔI HỎA TAI

Cali  Bà Hỏa lộng hoành hành
Nổi lửa nhân mùa tiết nắng hanh
Khói tỏa gió lùa bay tứ xứ
Thú tìm lối thoát chạy loanh quanh
Hãi rừng bão lửa thiêu mù mịt
Lánh nạn cửa nhà  bỏ vắng tanh
Ngửa mặt khẩn Trời thương trút nước …
Tràn ùa cứu nạn được qua nhanh…
CAO BỒI GIÀ
  21-08-2020

LỬA " RAP " KHẨN CẦU.
Lửa đỏ tung ra những bức hoành
Ca Li rùng rợn dưới trời hanh
Ba trăm ngọn đuốc luồn hơi nóng
Một cõi thiên thu toả khí tanh
Cứ mỗi mùa khô nghe nứt nẻ
Lại thêm nước loạn ngó cuồng quanh
Tiếng kêu cầu khẩn bàn tay Chúa
Tưởng khúc van xin nhạc " rap " nhanh...
    Hawthorne  21 - 8 – 2020
CAO MỴ NHÂN

HỎA HOẠN BẮC CALI
Hỏa hoạn Cali phá lộng hoành
Dân tình chịu nóng khí trời hanh
Nằm nhà sợ hãi nghe mùi khét
Đóng cửa lo buồn ngửi khói tanh
Đỏ rực trời giăng người di tản
Đen ngùm khói phủ vật rời quanh
Vườn nho cháy rụi rừng thiêu đốt
Cúi lạy ông trời cứu thoát nhanh
    Minh Thuý Thành Nội
Tháng 8/21/2020


   CHÁY RỪNG CALI
Cảnh tượng xem ra giống bức hoành
Trời mùa nóng nực, gió đang hanh
Từ đâu ngọn lửa bùng nhen nhúm
Khắp chốn cây nhà cháy khét tanh
Dân chúng xôn xao và bấn loạn
Người người vất vả với loanh quanh
Khí luồng mây nặng rừng ung khói
Cầu khẩn Thánh Thần xuống cứu nhanh…
      Paris, 22/08/2020
TRỊNH CƠ


CHÁY RỪNG ĐẤT ÚC

Đọc Xuôi :
Rừng phủ lửa… tung đến trục hoành,
Nắng bừng oi bứt nóng càng hanh.
Phừng phừng phựt phựt mùi thêm khét,
Gắt gắt gay gay gió quá tanh.
Bùng phát cháy tan nhà cửa thảm,
Nướng thiêu tàn rụi lá cây quanh !
Rưng rưng mắt lệ người đau khổ…
Rừng bốc đỏ ngầu lửa đốt nhanh !

Đọc Ngược :
Nhanh đốt lửa ngầu đỏ bốc rừng,
Khổ đau người… lệ mắt rưng rưng !
Quanh cây lá rụi tàn thiêu nướng,
Thảm cửa nhà tan cháy phát bùng !
Tanh quá gió gay gay gắt gắt,
Khét thêm mùi phựt phựt phừng phừng.
Hanh càng nóng bứt oi bừng nắng…
Hoành trục đến tung... lửa phủ rừng !
Liêu Xuyên





 

Thơ Xướng-họa kỳ 62/ Thi hữu Vườn Thơ Mới / Bài xướng: Nguyệt Vấn Hoa và các bài họa

 THƠ XƯỚNG HỌA KỲ 62-VƯỜN THƠ MỚI

C:\Users\cangs\OneDrive\Documents\layhinh\hinh181.gif

Bài xướng:

        NGUYỆT VẤN HOA


Trăng khuya lơi lã ngắm phòng ta

Muốn gọi nàng thơ có phải là. . .

Vắt vẻo đường mây ôm đỉnh núi

Nghiêng nghiêng bóng thỏ lộng tre già

Nửa đêm trở giấc hồn thương mộng

Một phút chan lòng nguyệt vấn hoa

Quyến rủ trên đời ai tuyệt thế.?

Ngàn năm thơ hát cả hai mà !

      Kim Trân kính bút

 

Họa 1:

          CÂU ĐÊM

Ngàn sao ghé đậu mé thuyền ta
Vấn nguyệt mời trăng ngã bóng là
Cá quẫy đường mơ hương nhẹ tỏa
Nước chao sóng động bóng sen già
M a trơi tưởng bở theo đùa ghẹo
Đom đóm lập loè lẫn với hoa
Tỉnh ngủ sương chành vây tứ phía
Đời vui mấy chốc có chi mà !

Chu Hà


Họa 2:

            TÂM TƯ

Vằng vặc trăng khuya thấu hiểu ta

Đêm nay tâm sự giống như là

Bích câu kỳ ngộ duyên tiên tục 

Chú Cuội Hằng Nga cũng phải già

Mơ mộng bao la  say vũ trụ 

Suy tư ước nguyện thấm tình hoa 

Giai nhân tự cổ thường hay yểu 

Đầu bạc thi nhân sớm thế mà ! 

 Hương Lệ Oanh VA 



Họa 3:

    HOÀNG HÔN BÃI BIỂN 

Chiều tàn dạo biển một mình ta

Bát ngát xa trông cũng gọi là

Thấp thoáng từng đôi trai gái trẻ

Xa xa mấy cặp vợ chồng già

Trăng nằm vắt vẻo nghiêng sườn núi

Ngư phủ buông  câu khuất bãi hoa

Mờ mịt quê nhà sương phủ kín

Mẹ già mòn mỏi đợi tin mà?!

Nguyễn Cang


Họa 4:

 QUỲNH NỞ ĐÊM TRĂNG
 Quỳnh nở đêm thanh, háo hức ta,
Thẹn thùa e ấp, thật như là…
Mây về viễn xứ trời thêm rạng,
Trăng tự xa xưa tuổi chẳng già.
Bối rối tình trao, hoa thắm nguyệt,
Nồng nàn hương tỏa, nguyệt say hoa.
Trà thơm nâng chén ngâm vài vận,
Vũ trụ hòa duyên, tuyệt quá mà!
Minh Tâm 


Họa 5:

         TRĂNG HOA 

Lấp ló chị Hằng muốn viếng ta,

Mở tung song cửa khép lơ là.

Trời xanh in rõ gương nga tỏ,

Mây trắng che lu gốc cuội già.

Ngọc thỏ soi đèn vàng sắc lá,

Ngân hà tưới mát đỏ màu hoa.

Trăng thu bông nở nguồn thi tứ,

Để khách tao nhân phải lụy mà...

Mỹ Ngọc.

Aug. 23/2020

 






Khói Sương (Chu Hà) & Cõi Mơ (Mai XThanh)

         Khói Sương

Người đã xa rồi... mãi nhớ thương!
Đời như giấc mộng bóng loang đường
Hiên chiều vắng vẻ đèn hiu hắt
Nền cũ hao gầy chiếc lá vương
Tiếng vạc kêu đêm buồn lẻ bạn
Giọt sầu ti tách xót can trường
Tìm mơ bướm đậu hồn quanh quẩn
Chỉ thấy giăng đầy những khói sương! ...
     Chu Hà


      Cõi Mơ
Trong cõi mơ người mộng nhớ thương 
Yêu anh say giấc ngủ hoang đường 
Trọn tình hoài niệm luôn tơ tưởng 
Chung thủy tri âm mãi vấn vương 
Thiếp đã đơn côi nơi lữ thứ 
Chàng đà cô độc chốn miên trường 
Ai về quê ngoại thăm Đà Lạt ?
Kẻ ở miền xa vọng khói sương !...

Mai Xuân Thanh 
Ngày 23/08/2020




Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2020

Làm Quan Tắt - An Hoàng

             Làm Quan Tắt
    Từ ngữ để chỉ các bà, các cô chả cần phải vào quân trường, làm tham mưu hay ra chiến trận... chỉ cần lấy được một "ông lớn" là tự động trở thành "bà lớn"!  
    Câu nói đó không mang tính "miệt thị" quý bà mà còn có nghĩa "khen" là đằng khác, vì nhan sắc đã chinh phục được anh hùng, hảo hán, đại gia... như một cô xướng ngôn viên VN nói một câu rất triết lý: "Em chả cần giầu, chỉ cần lấy một ông chồng giầu là được!"  Nói như cô, ai mà chả nói được, chỉ cần ông xã mua cho một unlimited credit card là cô "cà" thoải mái: đi Las Vegas, Reno khỏi cần móc ví, chơi xe Top of de line, ở nhà trên núi...
    Một nàng ca sĩ mà những ngày tháng ở thập niên 1960, khi tôi trọ học cùng mấy thằng bạn trên căn gác đối diện với Quán Anh Vũ tối tối chạy sang nghe nhạc miễn phí, hay vào những buổi sáng các nàng tới lãnh lương, thường chỉ trỏ "nhỏ này, nhỏ kia"... đùng một cái vào Võ Bị.  Sau đó từ tác chiến tôi được  thuyên chuyển về phục vụ ở BTL/QĐ2, nàng trở thành "bà Tướng", phu nhân của Trung Tướng Tư Lệnh, tôi hết hồn! Mỗi lần bà vào thăm phu quân, đi ngoài hành lang, tim tôi đập loạn nhịp, chỉ sợ phu nhân phát giác ra tôi và mấy thằng bạn chỉ trỏ năm xưa thì bỏ bố! Thật ra thì "có tật giật mình", sợ bóng sợ gió, thần hồn nhát thần tính... chứ phu nhân để ý làm gì lũ sinh viên nghèo chúng tôi: trên răng dưới dép nhựa (được dép da thì đã phúc!)
    Một cô chiêu đãi viên Air Việt Nam (Flight attendent) thời VNCH, lọt vào mắt xanh TL/KQ , sau lên Thủ Tướng, mợ cũng trở thành Bà Tướng, kèm danh hiệu "Đệ nhị phu nhân", chỉ thua có bà Thiệu!
   Bà vợ một ông dược sĩ, bỗng chốc nhẩy lên Bà Tướng TL/QĐ3, bố bảo ông chồng dược sĩ dám đi thưa, đành hát khúc ca:

             Cô đường cô, tôi đường tôi
             Tình nghĩa đôi ta có thế thôi...

Qúy bà làm quan tắt là thế, tôi có "nói oan" đâu!  Bây giờ các quý vị đó hình như cũng "chầu Trời" hết cả rồi, thì phải?
Các Tướng phu nhân, chẳng những một bước nhẩy lên bà mà còn chỉ huy cả "sao" nữa là đằng khác! 
Bà Tướng V. Tướng K. Tướng T... vang danh trong QLVNCH: dân áp phe, chạy chọt, xin xỏ... không cần vào văn phòng ông Tướng, chỉ cần đi cửa sau, gặp các madame là xong!
Nhiều khi ông Tướng mới đi làm về, chưa kịp cởi giầy, bị "phỏng vấn" ngay: "Việc tôi nhờ ông xong chưa?", "Thằng cháu tôi nhờ ông cho nó về Bộ TTM, tới đâu rồi?" (cháu hờ cháu hững, cháu Sì Thẩu Chợ Lớn, chứ ruột thịt gì đâu!)
Tôi có mấy bà chị họ (con ông bác ruột), bán len, vải ở chợ Đà Lạt từ những năm di cư vào Nam 1954. Các bà có nhan sắc, có bà từng được chọn đóng bà Trưng bà Triệu, cưỡi voi, cầm cờ... mấy đàn anh K8, k9, K10 hay ra "trồng cây si" (trong đó có cả mấy vị cán bộ Khóa chúng ta ). Cuối cùng thì một bà lấy một ông K8 (Tr/tá), một bà lấy ông K9 (Đ/Tá Thịnh nhà ta), hai bà lấy hai ông Tr/tá KQ... Chỉ cần có nhan sắc là có quyền, mà có quyền ắt có tiền! Chân lý đó không bao giờ thay đổi, dù sông có cạn, núi có mòn... ai có đánh đòn, nếu tôi còn, thì tôi vẫn nói thế!
Tôi cứ hay đùa với mấy bà chị: "Các chị tòan làm quan tắt cả! Nhẩy một phát lên Bà Trung Tá, Bà Đại Tá... em học VB hai năm, ra Trường, gần mất nước mới lên được Thiếu Tá!" Tôi bị các bả mắng: ''Cậu chỉ được cái nói xỏ là không ai bằng!" rồi chị em cùng cười xòa, vui như Tết! Các bà chị nói thế chứ rất thương thằng em họ vì thiếu tình mẫu tử từ bé. 
  Từ ngữ NÓI XỎ mà dân Bắc chúng tôi hay dùng, thế hệ sau này ở VN bây giờ gọi là "đá xéo"! 
  Chả phải tự khoe, tôi vẫn có "uy tín" trong họ hàng, chưa làm điều gì điếm nhục gia phong!
  Sau ngày nước mất nhà tan, từ ÔNG xuống THẰNG, thôi thì với bọn "sâu bọ lên làm người", lũ "chó nhẩy bàn độc" muốn gọi sao cũng được, miễn là ta vẫn là ta! Tối qua xem Đại Hội Đảng Cộng Hòa bế mạc, bà IVANKA TRUMP nói hay quá mà còn hùng biện nữa! Nước Mỹ nhất định thuộc về dân Da Trắng, chứ không thể thuộc về dân Phi Châu! Chỉ nhìn lớp thính giả ngồi nghe, ta cũng thấy WHITE lịch sự hơn BLACK rất nhiều! 
   Ai bảo "chiếc áo không làm lên thày tu", nhưng chiếc áo cho ta phân biệt đâu là NGỢM, đâu là NGƯỜI, đâu là ĐƯỜI ƯƠI, đâu là CHÚA SƠN LÂM!
   Tóm lại câu chuyện LÀM QUAN TẮT là chuyện đề cao NHAN SẮC và ĐÀN BÀ, như chuyện ba chị em nhà họ Tống bên Tầu: Tống Mỹ Linh, Tống Khánh Linh, Tống Ái Linh... toàn lấy LÃNH TỤ  không à (Mao Trạch Đông, Tưởng Giới Thạch, Tôn Trung Sơn)
    

                           An Hoàng




          




Gánh Hàng Rong (Nhã My) & Bài họa của thi hữu Chu Hà, Mai Xuân Thanh, Liêu Xuyên, Minh Thúy Thành Nội, Nông Gia Hai Lúa NJ, Lôc Bắc

 

                   

GÁNH HÀNG RONG 

Oằn vai khuya sớm bán hàng rong
Cất tiếng rao đêm thật não lòng
Cũng bởi thân nghèo nên vất vả
Vì chưng vận khó phải long đong
Đường xa mưa nắng đâu ngần ngại
Mẹ yếu con thơ mãi gánh gồng
Lặng lẽ bao ngày ai có hiểu
Thương tình kiếp sống khổ này không ? !
      NHÃ MY


Kính họa:
         Cải Tạo
Cải tạo khác nào khúc mía rong
Ngoại thân lột hết khó thay lòng
Dáng hình tiều tụy như ma đói
Mạng số phước đầy khỏi chết đong
Danh vọng tiền tài bay sạch bách
Thâm tình đạo nghĩa ráng ôm gồng
Hận thù chi bấy gây nên nỗi
Củng cố bạo quyền chớ bảo không! 
      Chu Hà


Họa vận : 
    Bán Hàng Rong 
Gánh nặng cuộc đời dạo bán rong
Thức khuya dậy sớm cũng yên lòng 
Hết thời lận đận cân hàng đếm 
Mạc vận lao đao mắt lệ đong 
Dãi nắng phong sương buôn gánh nặng
Dầu mưa nước lũ bán vai gồng 
Ai hay vất vả mưu sinh sống 
Buôn thúng bán bưng có được không !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 24/08/2020



THƯƠNG VỢ GÁNH HÀNG RONG

Đọc Xuôi :

Khoai sắn buôn sầu cảnh bán rong,

Đắng cay đời nguỵ vợ đau lòng.    

Vai mòn sớm tối luôn mang, gánh,

Thúng nặng ngày đêm mãi đếm, đong.

Phai sắc rũ son hờn ruột thắt,  

Tủi duyên buồn dạ thảm thân gồng !

Dài lâu cực khổ nuôi… con, mẹ…

Ai cảm thương rầu, ai biết không ?!


Đọc Ngược :

Không biết ai rầu, thương cảm ai ?

Mẹ, con nuôi khổ cực lâu dài.

Gồng thân thảm dạ buồn duyên tủi,

Thắt ruột hờn son rũ sắc phai !

Đong đếm mãi đêm ngày nặng thúng,

Gánh mang luôn tối sớm mòn vai !

Lòng đau vợ nguỵ đời cay đắng…

Rong bán cảnh sầu buôn sắn khoai !

   Liêu Xuyên


        Bán Hàng Rong 
Nhớ mẹ từng ngày dạo bán rong
Nuôi con vất vả nén đau lòng 
Lo cơm lắm buổi đà mua nợ 
Chạy gạo bao lần đã góp đong 
Dãi nắng đường cùng dai sức chịu 
Dầm mưa ngõ hẻm dẻo thân gồng
Chồng đi “cải tạo “ sâu rừng núi 
Cuộc sống đương đầu nghĩ tủi không 
      Minh Thuý Thành Nội


   LỜI RAO CỦA MẸ
(Nương vận thơ Thầy Mai Xuân Thanh 
Để kính dâng huơng linh Mẹ tôi, Bà Cụ 
gánh đậu hũ bán rong năm xưa  sau 30/4/1975)

Đậu hũ đây! Nghe đắng chát đời
Khổ đau cam chịu một mình thôi
Công Cha tựa nước bao la biển
Nghĩa Mẹ như mây bát ngát trời
Tóc bạc dần thưa không lúc rậm
Vai gầy mãi nặng chẳng khi vơi
Đàn con cất cánh bay muôn huớng
Nhắm mắt lìa trần vẫn cố cười

Nông gia hai lúa NJ 

 

       BÁN RONG

Ruộng đất trưng thu phải bán rong

Phố phường lạ lẫm cũng nao lòng

Đèn dầu nhà trọ dăm chai mắm

Xóm vắng ngoại ô chút gạo đong

Dãi nắng đường xa chân mỏi gối

Dầm mưa nặng gánh chĩu vai gồng

Bát vàng nhà mát buông lời trách

Một loại ký sinh có khổ không?

Lộc Bắc

Aout 20





 




Thiền Tu Ẩn Thơ (Liêu Xuyên)

 THIỀN TU ẨN THƠ

Đọc Xuôi :

Thơ ẩn tu thiền đượm sắc hoa,             

Mộng trầm hương dịu thắm vui hoà.    

Tơ vương rẽ mối tàn thanh sắc,            

Ý nhập tìm căn dứt ngọc ngà.               

Lờ lững cảnh tâm vườn phước hạnh,   

Ảo huyền tri thức gió dương tà.            

Cơ duyên đốn ngộ mây hờ hững…       

Mơ hết luỵ rời cảm khoái ta !                

                                                                                    

Đọc Nược:

Ta khoái cảm rời luỵ hết mơ,

Hững hờ mây ngộ đốn duyên cơ.

Tà dương gió thức tri huyền ảo,

Hạnh phước vườn tâm cảnh lững lờ.

Ngà ngọc dứt căn tìm nhập ý,

Sắc thanh tàn mối rẽ vương tơ.

Hoà vui ý dịu hương trầm mộng…

Hoa sắc đượm thiền tu ẩn thơ !

    Liêu Xuyên



Nỗi Niềm Tâm Sự (Mai Xuân Thanh)

       Nỗi Niềm Tâm Sự

Ánh nắng lung linh rụng xuống thềm
Mây chiều lãng đãng giữa trời êm
Chim bay mỏi cánh trong sương gió
Én liệng mòn hơi giữa bóng đêm
Con cháu ung dung đường lối cũ
Ông bà đủng đỉnh áo tơ mềm
Anh đi hồ hải xa thương nhớ !
Em ở quê nhà héo hắt thêm !...

Mai Xuân Thanh
Ngày 21/08/2020




Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2020

Minh Oan cho Trần Khắc Chung và Huyền Trân Công Chúa - Hoàng Hương Trang

 MINH OAN CHO "TRẦN KHẮC CHUNG VÀ HUYỀN TRÂN CÔNG CHÚA - Hoàng Hương Trang



Từ xưa đa số người Việt mặc nhiên cho rằng Trần Khắc Chung và Huyền Trân công chúa là một mối tình. Họ kể truyền miệng đời này qua đời khác thành ra vô tình đã “Đóng Đinh” đó là một mối tình như có thực. Chính tôi từ mấy chục năm qua cũng tin như vậy. Cứ cho là trước khi đi làm vợ vua Chiêm Chế Mân, Huyền Trân công chúa đã có ý tình dan díu với Trần Khắc Chung, nên khi Chế Mân chết, vua Trần sai Khắc Chung đi cứu con gái khỏi bị hỏa thiêu chết theo chồng theo phong tục của hoàng gia Chiêm Thành, thì hai người “Tình cũ” lại được “tái hợp”. Cuộc cứu hộ công chúa thành công và hai người lênh đênh trên biển một thời gian khá dài có đến hàng năm, mới về tới Thăng Long.

Mãi cho đến khi thành phố Huế xây dựng Trung tâm văn hóa Huyền Trân, mà dân Huế gọi là Đền thờ Huyền Trân công chúa; tôi có dịp đến viếng, tìm hiểu cặn kẽ, đọc kỹ sử liệu và văn bia tại đền thờ, thật sự tôi đã sững sờ, ngỡ ngàng khi biết ra sự thật có trong sử liệu và văn bia tại Đền Thờ do Ban Nghiên Cứu Sử uy tín đã viết lại cho đúng sự thật. Ôi! Một nỗi oan đã kéo dài với thời gian mấy thế kỷ, mà không ai minh oan cho hai người. Theo sử liệu, khi công chúa Huyền Trân còn ở Thăng Long, chỉ mới 13 tuổi, đã được vua cha hứa gả cho Chế Mân. Khi đó, lão tướng Trần Khắc Chung đã rất già, vốn không phải họ Trần, mà là họ Đỗ, vì có nhiều công chiến trận nên được vua cho cải ra họ Trần. Lão tướng ngoài tài trận mạc, còn có tài thêu thùa rất khéo tay, vì vậy các công chúa trong triều được lão tướng dạy cho học thêu thùa. Công chúa Huyền Trân lúc đi lấy chồng mới 15 tuổi, là cháu ngoại của danh tướng Trần Hưng Đạo, bạn lão tướng chí thân của lão tướng Trần Khắc Chung. Lúc đó, lão tướng Khắc Chung đã già, đã có 3 đời vợ, con cháu đầy đàn, không thể nào lại dan díu với cô công chúa 13 tuổi là cháu ngoại của bạn mình được. Thuở xa xưa trên 700 năm trước đó, một cô gái nhỏ mới 13, 14 tuổi có dám yêu một ông già bạn của ông ngoại, và đã có vợ, con, cháu đầy đàn? Ngay thời đại ngày nay, điều đó cũng khó có thể xảy ra.

Cho đến khi vua Trần sai đi cứu công chúa là vì lão tướng đáng tin cậy, có nhiều mưu kế, từng trải trận mạc, mới có thể cứu được công chúa thoát khỏi lên giàn hỏa thiêu. Lúc này công chúa mới sinh hoàng tử được 2 tháng. Lão tướng Khắc Chung đã tương kế tựu kế, vừa thay mặt vua Trần để phúng điếu với triều đình Chiêm Thành (Chế Mân chết, Chế Cũ lên nối ngôi vua cũng chỉ mới trên dưới 15 tuổi, là con trai của bà Hoàng hậu lớn của Chế Mân, còn con của Huyền Trân là Chế Chí mới sinh được 2 tháng) vừa đề nghị với triều đình Chiêm Thành cho phép công chúa Huyền Trân ra biển Đông để hướng về quê hương bái biệt vua Cha, rồi sẽ trở vào để lên giàn hỏa. 

Triều đình Chiêm Thành đã bị mắc mưu của lão tướng Việt Nam, đã bằng lòng cho công chúa Huyền Trân ra biển để bái biệt vua cha. Vừa hay trời phù hộ cho lão tướng, sương mù dày đặc bao phủ cả biển khơi, ba bên bốn bề đều không thấy rõ, nhân cơ hội đó, lão tướng đưa công chúa qua thuyền nhẹ, và dông tuốt về phía Bắc. Trên thuyền chỉ có mấy thủy binh chèo thuyền, thuyền nhẹ đi rất nhanh, sương mù đã che khuất bóng họ. Khi thuyền vào đến vùng biển Quảng Trị thì bị bão lớn, sóng đánh dữ dội suýt chìm thuyền, phải tấp vào bờ. Vùng đất Quảng Trị bấy giờ thuộc hai Châu Ô, Lý là đất mà Chế Mân đã dâng cho vua Trần làm sính lễ để cưới công chúa nhà Trần. Đất đã là của nước Việt, có quan trị nhậm do vua Trần cử đến cai quản. Chính quan cai quản đất mới này đã giấu nhẹm rất bí mật tung tích của lão tướng và Huyền Trân, chờ hết mùa giông bão, sửa chữa thuyền xong mới có thể tiếp tục hành trình ra Bắc. Tại sao phải giấu tung tích? Bởi thủy quân Chiêm Thành rất giỏi thủy trận, đã từng đánh ra tận Thăng Long thời Chế Bồng Nga, do đó họ có thể cho thuyền truy lùng thuyền của Khắc Chung và công chúa. Hai người được vị quan Việt Nam giấu kỹ đồng thời lo sửa chữa thuyền bè đã bị bão làm hư hỏng nặng. Hơn năm sau, hết mùa bão, trời yên biển lặng, quân Chiêm không truy đuổi nữa, thuyền cũng đã sửa chữa xong, họ mới tiếp tục cuộc hải trình ra Bắc. 
Tuy được cứu thoát, nhưng công chúa trong tâm trạng mất một đứa con trai đầu lòng mới 2 tháng tuổi, cùng với nỗi đau vừa mất chồng, cùng nỗi sợ hãi vừa thoát lên giàn hỏa thiêu. Thử hỏi trong tâm trạng đau buồn mất chồng, mất con, và lo sợ như thế, còn tâm trạng đâu để dan díu, ngoại tình? Sở dĩ người đời sau thêu dệt nên mối tình Trần Khắc Chung và công chúa Huyền Trân là do họ đồng hóa với mối tình Tây Thi – Phạm Lãi bên Tàu. Sau khi báo thù vua Tàu, Tây Thi đã theo người tình cũ là Phạm Lãi chèo thuyền chu du vào Ngũ Hồ sống với nhau, lênh đênh bềnh bồng trên sóng nước, bỏ lại thế gian sau lưng. Do đó người Việt đời sau cứ thản nhiên đồng hóa mối tình Tây Thi – Phạm Lãi và Huyền Trân – Trần Khắc Chung như là một. Đó là nỗi oan của Lão Tướng Trần Khắc Chung và là nỗi oan của sương phụ Huyền Trân mà ngày nay chúng ta phải hiểu và đánh giá lại cho rõ ràng. 

Khi về đến Thăng Long, Huyền Trân lên núi Yên Tử trình diện vua cha là Phật Hoàng Trần Nhân Tông, rồi quy y đi tu, lấy pháp danh là Hương Tràng ni sư. Bà vừa tu hành vừa dạy dân dệt vải và làm thuốc cứu bệnh cho dân. Tôi ước mong rằng người Việt Nam ta ai cũng có dịp đến viếng đền thờ Huyền Trân công chúa ở Huế để có dịp tận tường đọc kỹ văn bia và sử liệu chính thức đáng tin cậy để minh oan cho công chúa Huyền Trân và Lão tướng Trần Khắc Chung. Riêng tôi, sau lần có dịp đến viếng đền thờ và đọc cặn kẽ sử liệu, văn bia. Tôi đã thắp hương cúi đầu chân thành tạ lỗi với người xưa, vì mình đã lầm tưởng mấy chục năm qua chỉ vì hai chữ “tương truyền”, oan cho một người phụ nữ đoan hạnh và một vị lão tướng tài ba.

                       Hoàng Hương Trang





Thơ Xướng-họa kỳ 61 / Thi hữu nhóm Vườn Thơ Mới / Bài Xướng: Nhớ Sài Gòn & Các bài họa

 THƠ XƯỚNG HỌA KỲ 61- VƯỜN THƠ MỚÍ

Bài xướng:


C:\Users\cangs\OneDrive\Documents\layhinh\mc6b0a-saigon.gif

                 

          NHỚ SÀI GÒN 

Lâu lắm không về lại cố hương 

Tàng cây che mát những con đường 

Sài Gòn ngày ấy giờ đâu nhỉ 

Góc phố Gia Long có rộn ràng

Chợt nhớ những ngày xưa đến lớp

Khó quên bụi phấn vướng thân thương 

Một thời áo trắng không phai nhạt

Ôm ấp trong tim nỗi vấn vương .

Hương Lệ Oanh VA



Họa 1:

                HOÀI HƯƠNG
Chiều thu se lạnh nhớ quê hương.
Bến nước, hàng tre, những nẻo đường…
Xanh mướt mạ non vừa bén ngọn,
Líu lo chim nhỏ mới ra ràng.
Nghĩa tình muôn thuở còn ghi khắc,
Bè bạn một thời mãi luyến thương.
Theo gió mây trôi về xứ lạ,
Tháng ngày man mác nỗi buồn vương .
Minh Tâm 



Họa `2:

         NHỚ MÃI TÌNH QUÊ
Ngắm hoa lòng nhớ tuổi xuân hương
Quê mẹ, hồn nhiên thuở học đường
Đẹp lắm ước mơ vừa chớm nở
Vô tư tình mộng vẫn chưa ràng
Khung trời kỷ niệm đầy yêu ái
Ghế đá, hàng me đậm mến thương
Dẫu cách xa nửa vòng trái đất
Sài Gòn nhịp sống mãi còn vương.
Kim Trân kính bút 



Họa 3:

            NHỚ QUÊ

Ruộng vàng lúa chín thoảng đưa hương
Thơm ngát đồng quê quyện bước đường
Con lạch chia đều nguồn nước chảy
Hàng tre ngã bóng nhánh đan ràng
Chôn nhau, cắt rún, sao quên được
Bụi chuối, vườn rau, cứ mãi thương
Ngắm núi soi hình trơ tóc bạc
Quê nhà vời vợi nhớ vương vương !

Chu Hà



Họa 4: 

        NHỚ TÂY NINH

Lâu quá sầu dâng vạn lý hương

Hàng me trút lá đổ bên đường

Cầu Quan mấy nhịp, sông lờ lững

Chợ Mới hai bên sắc rỡ ràng

Chuông đổ nhà thờ vang xóm nhỏ

Chạnh lòng cảnh cũ nhớ người thương

Những tà áo trắng bay trong gió

Không biết lòng ai có luyến vương?

Nguyễn Cang