Cuốn Sách và Chai Rượu
Hoàng Hữu Chiểu
Chiếc tủ của nhà nọ chưng, bên trong, một chai rượu và một cuốn sách. Chủ nhà muốn khoe mình thuộc hạng dân trí thức và chịu chơi.
Hằng ngày, do gần gũi, chai rượu và cuốn sách thường trò chuyện với nhau. Chuyện trên trời dưới đất, chuyện trên rừng dưới biển.
Một hôm, cuốn sách than vãn với chai rượu:
- Này ông bạn, ta buồn lắm, ông bạn à! Ta chẳng hiểu vì sao mà chủ nhà này lâu lắm rồi không đoái hoài gì đến ta, đến nổi bây giờ cái thân ta phủ dày một lớp bụi. Ngược lại, ta nhìn qua, thấy bạn luôn luôn được ông chủ quan tâm, lấy ra cất vô, nhất là mỗi lần có khách thăm, có tiệc tùng, bạn được chiều chuộng, nâng lên đặt xuống không biết bao nhiêu lần. Ta thèm thuồng được như bạn, ganh tỵ với bạn, và buồn lắm!
Nghe cuốn sách nói vậy, chai rượu vênh mặt, đắc chí, cựa quậy một lát rồi thủng thẳng trả lời:
- Thế mới biết bây giờ ai giá trị hơn ai! Chuyện đó dễ hiểu thôi! Mình sinh ra là để tiếp khách, tiệc tùng; mình tạo niềm vui, niềm phấn chấn, đưa người và người tới với nhau. Khi uống mình vào, con người thăng hoa, có khi như bị kích động; bạn bè thân mật thêm nhờ mình mà xích mích cãi vã nhau cũng tại mình. Còn bạn chỉ là một tập giấy có in chữ; dư luận cho rằng thời nay người ta ít đọc sách, văn hóa đọc sách giảm dần, không chừng có ngày biến mất không kèn không trống! Bạn để ý xem: từ trẻ con đến người lớn, ai cũng chúi mắt vào cái smart-phone, hay dán mắt vào màn hình ti-vi; sách không chuộng nữa; thậm chí, học sinh cũng ít xem trong sách giáo khoa có gì. Bạn đừng buồn vì chuyện ấy, nên tìm cách chấp nhận đi là vừa.
Nói xong, chai rượu cười kha khả, lòng tràn ngập niềm vui sướng.
Cuốn sách im lặng, không nói gì, buồn thối ruột. Vốn điềm đạm, ngẫm thấy những gì bạn chai rượu nói có phần đúng.
Nhớ lại thuở xưa, sách luôn quan trọng đối với con người. Học hành thi cử cần đến sách, giấy tờ văn bản trong cuộc sống cần đến sách, có gì không biết muốn tra cứu cần đến sách; thế mà bây giờ cái thằng rượu lắm lúc làm người ta say khướt, đi đứng chệnh choạng, mất trí, đánh vợ đuổi con lại lên lớp với sách. Sách không tức bực và không tủi thân, sao được?
Rồi sực nhớ lại, cuốn sách ôn tồn nói với chai rượu:
- Này bạn chai rượu ơi! Bạn có biết bạn nhờ đâu mà bạn hiện hữu trên đời này không. Ta nói cho bạn biết nhé! Công thức pha chế ra rượu đã được ghi trong sách; quy trình sáng chế thuỷ tinh hay nhựa để làm ra cái chai đựng rượu đã ghi ở sách; cách thức làm cái hộp đựng chai bằng giấy cứng được trang trí đẹp mắt cũng được ghi trong sách… Nói tóm lại, không có ta thì không có bạn; thôi, bạn đừng làm trạng nhé!
Chai rượu nghe, chưng hửng, im lặng.
Ngoài cổng, chủ nhà rước mấy người bạn đi vào, mắt chằm chằm dán vào chai rượu.
Cuốn sách xoay mặt vào trong, buồn, tủi vì thân phận sách đang vào thời mạt vận…
Hoàng Hữu Chiểu
17 . 6 . 2020
(Ngồi buồn viết cho vui)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét