Thứ Tư, 26 tháng 8, 2020

Tàu Đời Ga Cuối (Đỗ Chiêu Đức) & Ga Cuối Về Nơi Cựu Vị / Ga Cuối (Mai XThanh) & Ga Cuối Tàu Đời (Chu Hà) & Tàu Hú Gọi Người Đi (Cao Mỵ Nhân) & Ga Cuối Tàu Đời (Sông Thu)

        Thói quen thôi thúc, tật xấu khó chừa, xin được viết lại bài thơ của Chị Sông Thu bằng một thể loại khác.

  TÀU ĐỜI GA CUỐI



Em ơi đừng tựa nữa,
Vào ga anh xuống thôi.
Ga nhỏ đơn sơ ấy,
Đã gọi tên anh rồi !

     Thôi thúc đã bao năm,
     Cuộc hành trình đã xong.
     Vé đời đà ghi rõ,
     Sao phải cứ bận lòng !?

Tâm hồn anh nhẹ bổng,
Chẳng vướng bận phân vân,
Chỉ mình em ở lại ...
Nên vướng chút chạnh lòng !

      Tàu đời ta đáp chung,
      Dẫu sau trước chẳng cùng.
      Biết bao ga cùng ngắm,
      Hạnh phúc mãi chung cùng !

Đã đến lúc xuống ga,
Chỉ sau trước thôi mà...
Anh chờ em ga tới,
Ta lại chẳng rời xa !...

     Hành trang bỏ hết mặc đời,
     Xuống ga thanh thản xa rời thế nhân.
     Xả buông ràng buộc bâng khuâng ...
     Trở về tứ đại sắc không vô thường.

     Cuộc đời vốn dĩ khói sương !!!...

                       Đỗ Chiêu Đức
                          kính nhái.    
      
 Ga Cuối Về Nơi Cựu Vị
Em ngã anh nâng trạm cuối rồi 
Tới ga mình xuống biệt ly thôi 
Người đi kẻ ở xinh tươi thắm...
Gọi mãi tên “ai”đẹp tuyệt vời !...

Tiếc thương nồng cháy nhớ về anh
Thôi thúc IPhone vẹn lập trình 
Tấm vé phù sinh nơi cựu vị
Tạm dung cuộc sống cõi đời xanh 

Hồn xuất hết hơi nhẹ nhõm lâng
Buông đi tất cả mới phong vân 
Hành trang bỏ lại cho em nhớ 
Một cõi giã từ thế giới gian

Con thuyền định mệnh sống bên nhau 
Ga cuối cuộc đời trước với sau 
Sẻ ái chia ân niềm tiếc nuối 
Quạnh hiu vóc hạc lệ đong sầu 

Tới giờ tiễn biệt phải đành xa
Em ở, anh về cựu vị mà
Chúc bạn đường, đời yên ấm nhé
Cuối cùng hẹn gặp ở sân ga...

Hành trang gởi lại lúc qua đời 
Thanh thoát ra đi nhẹ nhõm thôi
Ràng buộc làm chi, buông bỏ hết 
Thiêng liêng hằng sống đón đưa mời !...

Mai Xuân Thanh 
Ngày 20/08/2020


Họa vận : 

Ga Cuối - Chuyến Tàu Hoàng Hôn

Chúng ta đã tới Bến đây rồi 
Tàu chậm vô ga vĩnh biệt thôi
Kẻ ở buồn thiu chân nặng nhọc 
Người đi ảm đạm bước cao vời 

Văng vẳng nghe tên họ nhắc anh
Dường như nhanh chóng cuộc đăng trình 
Đúng như kỳ hạn ga tàu cuối 
Rũ bỏ thời gian mất tuổi xanh 

An nhiên tự tại bỗng lâng lâng 
Vướng bận gì đâu dưới vũ vân 
Trút gánh hành trang “mình“ nhận lấy 
Ra đi giã biệt chốn dương trần 

Tàu đời đôi lứa đáp cùng nhau 
Thời điểm đi chung trước hoặc sau 
Có bạn đường đời ta sánh bước 
Niềm ân nỗi ái cũng vương sầu 

Cái già xồng xộc sống còn xa
Sinh ký tử qui cát bụi mà !
Thương tiếc tình chung em cũng sẽ...
Xuống tàu xa vợ ở sân ga

Hành trang buông bỏ chuyến tàu đời 
Thanh thoát nhẹ nhàng chiếc bóng thôi
Hỉ xả trắng tay không vướng bận 
Ta bà rũ sạch cõi trên mời !...
     Mai Xuân Thanh 
     Ngày 24/08/2020

 
GA CUỐI TÀU ĐỜI

Có phải tình ta sắp mất rồi
Ôm em lần cuối một lần thôi
Sợ lắm cô đơn đời lắm dốc
Đừng đi… ôi chỉ chuyện mơ vời!...

Còn nhớ một thời em với anh
Đôi ta chung sức tạo công trình
Niềm vui nho nhỏ thường đem đến
Những ước mơ đời phủ ngát xanh

Thuở ấy hồn em nhẹ bỗng lâng
Không lo chẳng nghĩ chuyện phù vân
Yêu là như thể mình anh đấy
Quên hết chung quanh cõi thế trần

Hãy nói đi anh ta có nhau
Bên nhau mãi mãi đến ngàn sau
Nắm tay thật chặt mình đi tiếp
Không để tình em chịu khổ sầu

Đừng bảo chia lìa chớ nói xa
Đời nay li biệt biết đâu mà ...
Bao la thế giới làm sao sẽ ...
Giận đó ... anh đừng nhắc xuống ga
...

Ôi!... gánh hành trang nặng cuộc đời
Từ nay ấm lạnh mình em thôi
Chỉ hồng Nguyệt Lão duyên dù  buộc
Cháo lú ... trời ơi!… sợ tiếng mời!
          Chu Hà 


 TÀU HÚ GỌI NGƯỜI ĐI
Tàu hú, em ơi, đã tới rồi
Chúng mình còn lại phút giây thôi
Vòng tay đã lỏng, anh đi nhé
Đã nửa trăm năm, vẫn tuyệt vời

Thủa đó, giờ đây, ôi vẫn anh
Vẫn bên nhau mỗi bước đăng trình
Trong em, dáng dấp người yêu dấu
Nào có quên đâu, trời biển xanh

Hồn bỗng như hương toả ngát lâng
Anh ơi, mọi sự vốn phù vân
Bởi chưng tất cả là hư ảo
Thì có chi vương chút bụi trần

Nhưng mốt mai rồi sẽ nhớ nhau
Sẽ như đường sắt chạy về sau
Tàu mang dĩ vãng theo dồn dập
Để lại tình xa xót muộn sầu

Tàu hú mênh mông, sắp biệt xa
Như con giông lửa quặn đau mà
Như tim quằn quại lời chung cuộc
Gởi lại buồn thương trạm cuối ga

Dang dở thơ trao chút trối đời
Một đôi đường sắt thả dài thôi
Mỉm cười đau đớn rời nhau nhé
Lệ đẫm hành trang, tàu hú mời ...
 Hawthorne  23 - 8 - 2020
        CAO MỴ NHÂN 


Bài Xướng:                                                                
     GA CUỐI TÀU ĐỜI

                                                                                                

    Em đừng tựa nữa, đến nơi rồi

Tàu sắp vào ga, anh xuống thôi
Ga nhỏ đơn sơ nằm cuối dốc
Tên anh vẳng gọi tự xa vời
...
Như thúc như thôi, nhắc nhở anh
Đã xong trọn vẹn cuộc hành trình
Vé đời ghi rõ ga cần đến
Giữa chốn điệp trùng hun hút xanh.

Anh thấy tâm hồn bỗng nhẹ lâng
Không gì vướng bận phải phân vân
Hành trang để lại cùng em đấy
Như vẫn còn anh trên thế gian

Tàu đời ta đã đáp chung nhau
Thời khắc lên tàu dẫu trước, sau
Nhưng đã cùng đi bao chặng tiếp
Sẻ chia hạnh phúc lẫn lo sầu

Đã đến giờ ta phải cách xa
Chỉ là anh xuống trước thôi mà
An tâm em nhé, rồi em sẽ
Cũng bước xuống tàu khi đến ga

Bỏ hết hành trang giữ một đời
Ra đi thanh thản nhẹ nhàng thôi
Xả buông tất cả bao ràng buộc
Vũ trụ xanh trong sẵn gọi mời...

Sông Thu
( 20/08/2020 )





 

Không có nhận xét nào: