Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2021

Cành Mai Trước Ngõ - Đào Anh Dũng

       

             

              Cành Mai Trước Ngõ

đào anh dũng

 Trẻ Magazine - Xuân Tân Sửu

Vàđầu mùa Thu 2016, vợ chng chúng tôi nghỉ hưu. Ngay sau khi ăn lễ Giáng Sinh và Tết Dương Lch cùng vi con cháu, chúng tôi xuôi Nam vi hai mđích, mt là để trn tuyết, hai là đi nghiên cu vùng nng m Florida, tìm mt thành phố thích hđể 'dđô' về sinh sng cho áp, an nhàn, thoi mái trong tui già. 'Thích hp' đây có nghĩa là gn bin nhưng không quá đắđỏ và không xa nhng địđim du lch ni tiếng như Disney World, Universal Studios... va thoả mãn thú câu cá, tm bin, ăn trái cây min nhiđới ca chúng tôi va thu húđược con cháu về thăông bà cha mẹ trong các dp l.

 

Sau bn tun lễ viếng thăm, tìm hiu vài thành phố phíĐông Nam ca Florida và nghỉ ngơi trên mt chuyến du thuyở vùng bin Caribbean, vợ chng chúng tôđến Sarasota, mt thành phố nhỏ nm bên vnh Mễ Tây Cơ. Nơđây chúng tôi có hn gp li anh chị Tánh, mt cp vợ chng bn thân, ngày xưa tng là dân xứ tuyếở cùng tiu bang vi chúng tôi, để cùng nhau ăn Tết NguyêĐán.

 

Hôy thứ năm, 29 Tết, anh chị Tánh mi chúng tôi tháp tùng anh ch, tham dự mt bui tic tt niên vi gia đình mt người bđồng hương. 'Trước lạ sau quen' nên vợ chng chúng tôi không có chút ngi ngùng. Hơn na, đây cũng là mt dđể chúng tôi làm quen vi người cùng xứ s, kết bn mà vui sng khi di nhà về min nng m này. Trêđường ti nhà người bn ca anh chị Tánh, chúng tôi gp mt tai nn gây kt xe nêđến tr, khách đã ngi vào bàăn. Chủ nhà chưa kp gii thiu chúng tôi là đồng hương từ xa đến thì có mt vị khách ngở cui bàđưa tay lên và hi hơi ln tiếng:

"Xin li, có phông là Lê Thành Chí ngày xưa hc trường dòng Lasan ở Thủ Đức?"

Tôi git mình. Từ xa, tôi cố gng nhìn kỹ mt vị khách tóc bc trng, thy quen quen nhưng tôi không nhn ra ông ta là mà ai biết mình rành rẽ như vy. Tôi but ming trả li:

"Dạ đúng, tôi là Chí, dân trường dòng Lasan ở Thủ Đức."

Vị khách reo lên:

"Trđất! My hả Chí, Chí Dơ?! Tao là Tiến, Tiến Chicago đây!"

Trong tích tc, tôi nhn ra ngay đó là anh Tiến, hc trên tôi bn lở trường ni trú ngày xưa và là mđồng hương sinh trưởng cùng tnh nhàở cùng giáo xứ vi tôi. Tôi vi vàng chđến bên anh, tay bt mt mng. Tạ ơn Chúa, hơn 40 năm qua tôi luôn cố gng tìm người anh, người bn vong niên thâm giao này mà vn hoài công cho đến ngày hôm nay. Tht là quá bt ng!

 

o O o

 

Ngày xưa, bn bè ở trường ni trú gi anh là 'Tiến Chicago' vì anh ăn mt hơi chy chut và có phong cách ca mt 'đại ca'. Đúng vy, khi được cha mẹ gi hc trường ni trú tôi mi có 10 tui, 'ma mi' bị 'ma cũăn hiếp, vài ln mi thoát nn sau khi đám 'ma cũ' biết tôi là người em 'kết nghĩa' ca anh Tiến. Còn tôi, tôi có bit danh là 'Chí Dơ', không phi vì tôi luôn bê bi, không tm gi, ở dơđầu có chí, có rn mà vì lúc mi vào trường, chuyn từ chương trình Vit sang chương trình Pháp, tôi pháâm chữ 'je' (tôi) không đúng, cứ đọc là 'dơ'. Anh Tiến kiên trì dy tôđọc chữ 'je', đến khi tôi pháâm thđúng thì đã lỡ mang cái bit danh đó ri.

 

Ở cùng quê nhưng tôi chỉ thân vi anh Tiến sau khi vào trường ni trú. Ngoài vic giúp tôi hc hành anh còn chỉ dy tôi chơi các môn thể thao như bóng chuyn, bóng r, bơi li. Anh Tiến hc rt gii, nht là môn Toán. Sau khi đậu Tú tàđôi, anh được trúng tuyn vào trường Phú Th. Bn năm sau đó, tôi thi vào trường Sư Phm nhưng không đậu nên theo hc trường Văn Khoa. Tuy hc khác trường nhưng hai anh em chúng tôi thường gp nhau và hay đi chơi chung vì Hin, bà xã tương lai ca anh, và Hương, bà xã tương lai ca tôi, hc cùng Chng Ch, cùng ban Anh Văn vi tôở trường Văn Khoa. 

 

Vào năm 1972, sau 'mùa hè đỏ la' vi lnh đôn quân, anh Tiến nhp ngũ, hc quân sự ở trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức. Ra trường, anh làm trưởng đồở Bến Cát, tnh Bình Dương. Anh kể vi tôi rng, Chúa thương nên khiến cho anh gp li mđàn anh tng hở Phú Thọ khi y là mt vị Đại Uý trưởng phòng ở Tiu Khu, và ông ta đã kéo anh về làm vic phụ giúông ở phòng Hành Quân. Mt năm sau đó, anh lp gia đình vi chị Hin. Khi y chị đã đậu hai chng chỉ Văn Khoa nên chị được nhn làm giáo sư Anh Văn, dy giờ ở mt trường trung hc công lp ti thị xã.

 

Sau ngày 30 tháng Tư 1975, tôi gp li anh chị Tiếở tnh nhà, cuc sng ca ai cũng xơ xác, tả tơi. Anh rng lon, chị tht nghip, còn tôi thì đã xong đại hc, dy Anh Văđược vài tháng nhưng thi thế đổi thay, đâu còn ai hc ngoi ngữ này na nên tôi cũng bị 'mt dy' như chđành phi về quê nhà làm rung. Cha mẹ chúng tôi có năm mu rung cách thị xã khong bn cây s, xưa nay cho chú Út, mt người em bà con chú bác ca cha tôi, mướn canh táđể có lúăn hàng năm. Chú Út thương tình, trả li cha mẹ tôi ba mu, dy anh em chúng tôi công viđồng áng. Mi ngàđạp xe đi thăm rung tôi thường hay ghé nhà anh chị Tiến. Bác Năm, cha ca anh, cũng có vài mđất trng khoai mì, rau ci và câăn trái. Trướđó, bác giao cho mt người em bà con trông nom. Chú này thứ hai, tên là Tâm, ở vùng xôđậu, có bn người con trai. Hai người con ln ca chú bị bđi du kích nên chú dn về vùng quc gia sinh sng để lo cho hai người con nh, tui mi 12, 13, có cơ hi cp sách đến trường. Sau khi đất nước thanh bình, chú giao đấđai và ngôi nhà mái tranh, vách ván li cho bác Năm, trở về làng cũ. Nhờ vy mà anh chị Tiến và cháu bé con đầu lòng ca anh chị tên là Thành có nơi dđếđể tránh nđi kinh tế mi. Anh chị chu khó làm lng, trng ta hoa màđể kiếm sng. Tuy nhiên, lung rau chưa sum suê, giàn bu chưa ra trái, anh Tiếđã phi trình diđi tù 'ci to'.

 

o O o

 

Hôy, vì phi chung vui tt niên vi các anh chị em khác nên anh em chúng tôi chỉ có thể kể cho nhau nghe sơ qua vài chi tiết quan trng cđời mình mà thôi. Lúc mãn tic, anh chị Tiến mi chúng tôi sáng hôm sau đến nhà anh ch, hưởng trn ngày 30 Tết và đêm giao tha vi anh chị để có thi giờ hàn huyên tâm s.

Đồng cnh ngộ vi chúng tôi, anh chị Tiến sng 'cu ki hai đấng khỉ già' vì con cáđã có gia đình ở riêng. Vn như ngày xưa, chị Hin là mt tay ni trợ tht gii, khi vợ chng chúng tôđến nhà anh chị sáng hôy, chị đã lo xong các móăn truyn thng như tht kho tàu, canh khổ qua, dưa món... để ăn Tết ri. Chị cũng đã ngâm nếp và đậu, đã ướp nhân tht, đã lau sch lá chui, chỉ còn có vic gói vàđòn bánh tét và nu sau hè mà thôi. Vì thế, chúng tôi bt tay ngay vào vic, va gói bánh va trò chuyn, kể li chuyn xưa.

 

Tôi nhc vi anh chị Tiến rng hôm 30 Tết năy, tôi mang hai đòn bánh téđến nhà biếu chị ăn Tết, giã từ chị và cháu Thành để vài ngày sau, mùng bn Tết, tôi sẽ lêđường đi Tân Thành thuc tnh Gò Công làm nghề chài lưới, tìđường vượt biên. Trướđó khong mt tháng, tôđã đến qun lỵ min bin nàđể thăm Hương, người yêu ca mình. Và, bt ngờ thay, Tín, mt người bn hc cũ ở trường Văn Khoa và cũng là anh rut ca Hương, vđóng xong mt chiếc ghe, bề ngoài là đđánh cá nhưng tht ra là để dò đường đi nước bước, tìm cơ hđưa gia đình vượt biên. Hiu rõ tình cm gia tôi và Hương, Tín tht tình tiết lộ bí mt và rủ tôi tham gia. Tôi trở về tnh nhà, xin phép cha m, tn hết my chỉ vàng, chy cht xin giy chuyn 'hộ khu' và khi được giy phép tôi phđi ngay, sợ mi trc trc có thể xy ra, làm mt cơ hi thoát thân, lỡ cả duyên ln phn ca mình. 

Tín và tôi làm hết my chc chuyếđánh cá, trung bình mi tháng mt chuyếđi xa, nhiu ln chúng tôi mo hiđến tn hi phn Mã Lai. Chúng tôđưa cả gia đình vượt biên sau khi biết rõ hi trình và dành dđủ du và thc phm cho chuyếđi. Tạ ơn Chúa và Đức Mẹ đã chở che, chúng tôđếđảo Pulau Bidong bình yên vô sự và ở đó đến tháng 9 năm 1979 mđượđịnh cư ở thành phố Saint Paul, tiu bang Minnesota. 

Khi y, tình yêđã chín mùi, cuc sng tm yên, Hương và tôi cùng nhau lp tổ ấm gia đình. Sau hơn bn năm, vđi hc, vđi làm vic bán thi gian, vợ chng chúng tôi tt nghiđại hc và tìđược vic làm khá vng chc, lương bng cao hơn. Ngay sau khi nhp quc tch M, chúng tôi nđơn bo lãnh cha mẹ và các anh chị em đoàn tụ vi gia đình. Hương và tôi quyếđịnh nghỉ hưu sau khi các cháđã tt nghiđại hc, có vic làm và lp gia đình được vài năm.

 

o O o

 

Trong lúc Hương và tôi thay phiên nhau kể đođường đời mình đã tri qua, anh chị Tiến chăm chú nghe, chỉ hi thăm vài chi tiết về chuyến vượt biên ca chúng tôi và trao đổi kinh nghim về nhng khó khăn cũng như may mn anh chị và chúng tôđã gp phi khi mđịnh cư ở xứ người mà thôi. Chúng tôi kể xong chuyn mình thì công vic gói bánh cũng hoàn tt. Thay vì nhóm la nu  bánh tét ngay sau hè, anh chị Tiếđề nghị chúng tôi chờ đến ti mi nu bánh để có thể thưởng thc li cái không khí đầm bên bếp la cđêm trừ tch ngày xưở quê nhà. Anh chị mi chúng tôi ra ghế sa lông, nhm chút rượu vang trước khi dùng cơm trưa.

Anh Tiến hi chúng tôi thích loi vang nào, tôi chn chai Cabernet Sauvigon. Anh va mở chai rượu va cười tht tươi, nói rng anh không ngờ tôi và anh đến già vn còn hp 'dơ', thay vì hp 'jeu' (tiếng Pháp có nghĩa là trò chơi) nói tri là hp 'rơ', hp sở thích, và anh nhn mnh chữ 'dơ', làm cho tôi bt cười tht to, nhớ li cái bit danh ca mình vào thi hc trường ni trú. Nhưng, nụ cười  ca anh Tiến tan đi lúc anh nâng ly, chân thành nói li chúc mng cuc hi ngộ ca chúng tôi và cáơn Chúa và Đức Mẹ đã thương tình, đáp li cu nguyn ca anh ch, ri thay vì nhm ly rượu vang, anh nm ly tay tôi, siết tht cht, nhìn thng vào mt tôi và anh nói tiếp, ging nghèn nghn, đầy cm xúc:

"Chí, em có biết không, lúc em đến ngôi nhà tranh ca  anh chị để thăm và giã từ chị và cháu Thành, anh đang... đang trn... trn sau tm màn, ở trong bung ti om... Anh cm thy mình sao hèn quá, không dám gp em... Hơn bn mươi my năm qua, mi khi nhớ đến quê nhà, anh luôn cu nguyn xin Chúa và Đức Mẹ cho anh mt dp may để gp li em, để anh xin li em..."

Nghe anh Tiến nói vy, tôi rđỗi ngc nhiên và hình nh năm xưa bng trở v...

 

... Hôy, sau khi nghe tôi nói li từ giã, chị Hin ly tay đưa chiếc võng cháu Thành đang say sưa ngủ ri chị nc nở khóc. Lúy, tôi nghĩ rng chị khóc vì chị nhớ anh, thương anh đang bị tù ti, nếu không anh cũng sẽ có cơ hi tìđường vượt thoát như tôi. Tôi chỉ biết nói vài li an i ch... ri, mt nhìn ra ngoài ca nhà, tôi thy cây mai ở sân trướđang trổ bông vàng tht rc r, gi cho tôi mý nghĩ lc quan, tôi bèn nói tiếp: "Chị Hin, chị nhìn ra ngoài sân kìa, xuâđã v, mai đã nĐông nào ri cũng phi tàn và xuân lđến. Mình phi giữ vng nim tin vào bàn tay quan phòng ca Chúa, thế nào ri anh Tiến cũng sẽ trở về sum hp vi gia đình thôi, chị à!" Tôi nào có ngờ nghe tôi nói vy chị li càng rưng rc khóc. Tôi nào có biết anh không còở trong tù na và đang ở ngay trong nhà...

 

Anh Tiến li siết tay tôi tht cht làm cho tâm trí ca tôi trở về thc ti. Anh hi:

"Chí, em có nghe anh nói gì không?"

"D... dạ có! Em đâu có ngờ anh đã ra tù và đang ở trong bung. Nhưng... nhưng ti... ti sao anh không ra gp em?"

Anh Tiến buông tay tôi, cm ly rượu vang mi vợ chng tôi và chị cùng nhau nâng ly, ung chéđoàn viên, ri anh chm rãi hi tôi:

"Chí, em còn nhớ thng An làm trưởng p, p Thái Thnh, nơi anh chị cư ngụ năy ch?"

"D, em nh. Tuy anh chàng đó theo cng sn, nhưng không có phách li mà đối xữ rt tử tế vi bà con. Có mt ln em đạp xe ngang qua p bị mt thng nhóc du kích chn li, hng hách hi giy t. Anh ta thy vy nên la ry thng du kích ri xin li em. Ti sao hôm nay anh li nhđến anh ta?"

"Nó là người con trai đầu lòng ca chú thím hai Tâm, đó em! Thng em ca nó tên là Nhàn. Anh tình cờ gp Nhàở tri tù ci to Cây Du, nó làm cai tùĐây là mt chuyn dài, anh xin kể vn tt cho em hiu là Nhàđã giúp anh trn tri, đưa anh về nhà, lánh mt mt thi gian. Còn An thì che chở anh, giúp ba má anh liên lc vi gia đình ba má chị ở Sóc Trăng, làm giy tờ chng nhn anh chị là dân cp, được cp giy phép về quê ngoi ca chị ở Đại Ngi. Ở đó, bà con không ai biết anh tng là sĩ quan VNCH. Anh chị về làm rung cho đến năm 1978 cả nhà vượt biên."

Nghe anh Tiến kể đếđó, tôi quên luôn chuyn anh trn tù, vi vàng hi anh vượt biêđếđâu? Thái Lan,  Phi Lut Tân hay tn Nam Dương? Nếu anh chị đếđảo Bidong thì có thể chúng tôđã gp anh chị ri. Anh trả li:

"Ghe bị hư máy, lở biĐông gn na tháng.   Thiếăn, thiếu ung, mi người tưởng đã phi bỏ thây trên bin. Cui cùng ghe trôđến quđảo Trường Sa và nhờ ơn Chúa và Đức Mẹ thương xót, đưa vào mt hòđảo nhỏ thuc Phi Lut Tân, chứ nếu ghe trôi dt vào hòđảo kế bên do Trung Cng chiếđóng thì mi người trên ghe đã bị bn, xác quăng xung bin ri."

Hương ngi kế bên tôi lđầu nói:

"So vi chuyến vượt biên ca ti em, chuyếđi ca anh chị nghe sao quá gian truân, nguy him. Còn chuyn trn tù ci to ca anh thì sao, hả anh?"

Nhp xong mt hp rượu vang, anh Tiến trả li:

"Nhờ hai đứa em bà con giúđỡ, anh không có gp trở ngi nào, chỉ có phi giữ tht kín. Vì thế, hôđó anh đành phi lánh mt Chí. Nếu chuyn anh vượt ngc bị l, lẽ đương nhiên là bn chúng sẽ bt anh và anh sẽ ân hn lm. Hai chú An và Nhàn có thể bị bn chúng mang ra xử bn. Vì vy, hôm nay anh kể ra, hy vng hai em thông cm, không gin anh chị vì anh chị đã không thành tht vi Chí, trong khi Chí không có chút nghi ngi nào hết, đã nói tht vi chị về dự tính vượt biên ca mình."

"D, có gì đâu anh! Nói thit vi anh, từ hôm qua lúc nào em cũng thm cáơn Chúa và Đức Mẹ đã đưđường dn li cho anh em mình gp li nhau..."

Nghe tôi nóđếđó, anh Tiếđề nghị mi ngườđứng lên, nm tay nhau, hướng mt về bàn thờ Chúa, cùng nhau đọc kinh tạ ơn Chúa và Đức MĐọc kinh xong, anh Tiến ngi trm ngâm mt lát ri bng dưng anh vổ vai tôi, cười và nói:

"Hai em có thích ăn trái cây Vit Nam mình không?    Nếu hai em di nhà xung đâ, anh chị sẽ đưa hai em đến vườn trái cây ca chú An và chú Nhàn..."

"Anh nói sao? Hai chú đó là Vit Cng mà!"

"Hai chú bị bđi du kích, chứ đâu có thích cng sn, đâu có mun theo h. Vì thế, hai chú xin ba má chị cho đi theo vượt biên. Hai chú lo lót, xin 'phc viên' tc là gii ngũ, ri xung Đại Ngi làm rung vi anh cho đến ngày xung ghe ra bin."

Chị Hin tiếp li anh:

"Chú thím biết không, hai chú An và Nhàđịnh cư ở dưới Miami. Hai chú làm vic, dành dm tin mua đất làm vườn trái cây ri cưới v, cuc sng sung túc lm. Để vài hôm na anh chị đưa chú thíđi thăm gia đình hai chú. Vườn trng đủ loi trái cây, thnh thong hai chú chở lên báở chợ tri Clearwater hay Tampa, không xa đây lm. Chú thím di nhà xung đây, mc sc mà ăn trái cây Vit Nam mình."

Nghe chị Hin nóđến trái cây, Hương liếc mt nhìn, xem tôi có phng gì không. Lý do là tôi thích ăn trái cây nhưng thi bui nàở bên nhà người ta dùng nhiu hoá cht, Hương ngi tôi bị bnh ung thư nên nàng luôn ngăn cn, không cho tôăn trái cây nhp cng từ Vit Nam hay Trung Cng. Thy tôi pht l, Hương nói vi chị Hin:

"Chị ơi, mt trong nhng lý do ti em mun di nhà xung Florida là trái câđó. Anh Chí mê lm, nhưng em đâu có cho nh mua ở chợ Vit Nam về ăn. Ăđể mc bnh ung thư à!"

Nghe nóđến trái cây là tôi mê ri, nhưng trong lòng vn còn thc mc nên tôi hi:

"Còn anh chị thì sao? Ti sao by lâu nay im hơi lng tiếng, ti em hi thăm nhiu bà con đồng hương tnh mình, ai cũng nói không biết anh chị ở đâu."

Anh Tiến lđầu, gii thích:

"Xin chú thím hiu cho gia đình anh ch. Sang đây, cũng như chú thím, anh chị có cơ hđi hc trở li. Anh chn ngành Aeronautical Engineering Technology còn chị mun tiếp tc nghề cũ nên theo ngành Giáo Dc. Ra trường anh tìđược mt công vic có dính líđến quc phòng nên anh chị chưa bao giờ về Vit Nam. Cũng vì lý do này mà khi ba má và mđứa em ca anh còở Vit Nam mi người cố gng sng lng lđể tránh nhng khó khăn có thể xy ra trong lúc chờ ngày sum hp. Còn anh chị thì, mi khi gp ai quen hay ở xa đến anh chị đều hi thăm nhưng ai cũng lđầu, nói không biết hai em ở đâu. Cui cùng thì anh em mình cũng gp li nhau thôi!"

Tôi nhướng mt nhìn lên bàn thờ Chúa, thì thm cáơn Chúa và Đức Mẹ đã ban ơn cho hai đại gia đình ca anh chị em chúng tôi. Bên cnh tượng nh Lòng Chúa Thương Xót là mt bình bông hng tht tươi. Florida là xứ ấm, tôi nghĩ nhng đóa hoa tình yêu nàđược ct từ vườn nhà anh ch, ri tôi cht nhớ hôy là 30 Tết nên hi:

"Florida bây giờ có đủ trái cây Vit Nam mình, có cả bông phượng v, bông hc trò. Anh chị có trng mai không vy?"

"Có, có ch! Di về ngôi nhà này xong là anh mua ngay mt cây mai đem về trng ở sân trước. Tháng này tri lành lnh vào ban đêm nên anh phđóng mt cái khuôn bc nylon trùm nó li cho m. Anh lt lá nó từ hôm 23 đưÔng Táo. My hôm rày anh bn rđưa chị đi ch, phụ chị nu nướng, đăn tic ri gp hai em nên quên luôn, không để ý đến nó, không biết nó đã trỗ bông chưa. Đi! Ti mình đi ra ngoài xem!"

Hôy, tri Florida trong xanh. Sau khi anh Tiến và tôi dỡ cái khuôn bc nylon ra, không hn mà cả bn anh chị em chúng tôđều ct tiếng "" khi thy cây mai đã chúm chím hé nụ vàng đầy trên cành. Tôi nhìn chị Hin, nhớ đến cành mai ngày 30 Tết hơn 40 năm trước, tôi lp li mđon ca câu tôi nói vi chị hôy:

"Chị Hin, xuâđã v, mai đã nĐông nào ri cũng phi tàn và Xuân lđến..."

Tôi nóđếđó, thy anh Tiếđưa tay, kéo chị vào lòng và chị ngả đầu vào vai anh, tôi cũng bt chước anh, choàng vai Hương. Nàng chưa kp néđầu vào vai tôi thì anh Tiến la lên:

"Chí! Em ly cáiPhone. Ti mình phi làm mt tselfie vi cành mai vàng này mđược!"

 

đào anh dũng

Thu 2020







Không có nhận xét nào: