Thứ Ba, 23 tháng 2, 2021

Vui Xuân Không Quên Tết Mậu Thân - Bảo Trâm

                   

         

         Vui Xuân Không Quên Tết Mậu Thân

                                                                                                                      Bảo Trâm

Thưa Quý vị,

Từ nhiều thập niên trước, nhân loại văn minh đã lên án chủ nghĩa Cộng Sản, nêu những bằng chứng cai trị độc tài, tàn bạo, gây ra vô số tội ác, giết hại hàng trăm triêu dân lành trên khắp thế giới…

Nhìn lại lịch sử dân tộc Việt Nam, từ khi lập quốc, trải qua các thời kỳ bị đô hộ hay độc lập tự chủ, thời nào cũng có anh hùng hào kiệt. Tuy nhiên, bên cạnh những bậc tài trí, xã thân chống ngoại xâm cứu nước cũng có những tên gian tế giấu mặt, làm tay sai cho ngoại nhân. Đối chiếu các sự kiện lịch sử với những biến cố xảy ra từ đầu thế kỷ 20 đến nay, chắc ai cũng phải thừa nhận rằng: chưa có kẻ gian tế nào gây hậu quả tàn hại, lớn lao, khó khắc phục cho bằng “tập đoàn gian tế cận đại” -  băng đảng cộng sản Việt Nam! Tập đoàn gian tế này đã theo lệnh ngoại bang đưa chủ nghĩa cộng sản độc tài, tàn ác vào nước ta.

Với phương châm “cứu cánh biện minh cho phương tiện” học được từ các quan thầy, tập đoàn cộmg sản Việt Nam không từ nan một hành động, thủ đoạn nào dù xấu xa bĩ ổi, tán tận lương tâm đến đâu, nhằm phục vụ mưu đồ đen tối của chúng là thống trị toàn cõi Việt Nam. Tội ác của băng đảng gian tế này, dẫu viết cả trăm pho sách cũng không thể liệt kê hết. Nhưng biến cố nổi bật nhất vì tàn ác dã man nhất, gây thương tâm và phẫn nộ nhất, nên khó quên nhất… là Thảm Sát Tết Mậu Thân!

Trước khi đi vào chi tiết của vụ Thảm Sát đẫm máu này, tưởng cũng cần nhìn ra các nước có chung tình trạng “phân chia quốc-cộng” giống như Việt Nam: các bên đều tôn trọng những cam kết họ đã ký, không quấy rối, gây phương hại cho phía đối phương. Trái lại, cộng sản Việt Nam, đã vi phạm trắng trợn Hiệp Định Genève, đem quân xâm chiếm Việt Nam Cộng Hòa. Họ đã xô hàng triệu người dân, kể cả những thiếu niên vào con đường “sinh Bắc tử Nam” từ những năm đầu thập niên 60. Hành động lật lọng này đạt mức cao nhất vào mùa Xuân năm 1968, khi người dân đang sửa soạn đón ngày Tết thiêng liêng của dân tộc. Cộng sản Bắc Việt bất chấp thỏa thuận hưu chiến, lợi dụng cơ hội quân đội Việt Nam Cộng Hòa vốn trọng chữ tín nên buông lơi tay súng, xua quân vào cái gọi là Tổng Công Kích Nổi Dậy, gây bao chết chóc, kinh hoàng cho người dân Huế khi trên bàn thờ, khói hương tưởng nhớ tổ tiên ông bà còn nghi ngút!

Cuộc tấn công diễn ra trên diện rộng và quá bất ngờ, quân đội VNCH và Đồng Minh rơi vào thế bị động, nên ngay ngày đầu tiên, Mồng Một Tết Nguyên Đán, cộng quân đã làm chủ Thành Phố Huế. Từ cuộc tấn công tráo trở này, những tên gian tế nằm vùng ở Huế vui mừng chường mặt ra. Chúng đi đi lùng sục khắp nơi để bắt công chức và quân nhân VNCH nhằm mục đích tiêu diệt nhanh gọn guồng máy chính quyền Thừa Thiên Huế.

Với dã tâm “giết lầm hơn bỏ sót”, cộng quân và bọn ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản chỉ trong vòng 26 ngày chiếm Huế, đã giết và chôn sống hơn 7 nghìn người, trong đó có cả các giáo sư, sinh viên, học sinh, thường dân… Người nước ngoài đến Huế làm thiện nguyện cũng không tránh khỏ bị chôn trong mồ tập thể!

Do tính chất dã man cao độ, Biến Cố Tết Mậu Thân-Huế đã gây phẩn nộ khắp nơi trên thế giới. Riêng với người dân Miền Nam, “đón Tết” cũng đồng thời tưởng niệm nạn nhân Biến Cố Mậu Thân, và nỗi thống hận ấy đã ăn sâu trong tâm khảm mọi người!

Tuy nhiên, không phải vì mọi người đều không quên “mùa gặt ác” ấy mà chúng ta không cần phải nhắc lại. Không, phải nhắc lại, nhắc nhiều lần! Trước hết để đập tan những điều “tốt đẹp dối trá” mà tập đoàn cs tự tô vẽ lên chế độ độc tài toàn trị. Thứ đến, và quan trọng hơn, là nói cho các thế hệ nối tiếp biết rõ bản chất tàn ác của chế độ hiện thời. Cộng sản, nhất là csvn, có sở trường bóp méo sự thật và xuyên tạc lịch sử. Nếu chúng ta không thường xuyên trưng ra những bằng chứng về tội ác của chúng thì con cháu mai sau sẽ nghe theo lời tuyên truyền của chế độ mà tin rằng Xuân Mậu Thân là Mùa Xuân Chiến Thắng thay vì Mùa Xuân Đau Thương!       

Sau đây, chúng tôi xin được phép dùng một số tài liệu đáng tin cậy để nói khái quát về những vụ thảm sát trong Mùa Xuân Đau Thương ấy. Chúng tôi sẽ không đi vào nhiều chi tiết, vì hầu như tất cả chúng ta đều biết khá rõ những gì đã xảy ra ở Huế vào Tết Mậu Thân. Chúng tôi chỉ muốn chứng minh rằng những cuộc thảm sát này không do tình cờ, không từ sự thù oán cá nhân của một bộ phận nhỏ nào đó, mà chính là do chủ trương của tập đoàn cộng sản độc ác và vô thần.

Các nghiên cứu của tác giả DOUGLAS PIKE cho biết dự định của cộng sản VN khi đang chiếm giữ thành phố Huế, và những vụ hành quyết họ đã thi hành.

Cộng Sản đã lập ra cái gọi là Liên Minh Dân Tộc Dân Chủ Hòa Bình, đưa giáo sư Tiến sĩ Lê Văn Hão (Đại Học Văn Khoa Huế) lên làm Chủ Tịch và Thượng Tọa Thích Đôn Hậu (Chánh Đại Diện Miền Vạn Hạnh) và Bà Nguyễn Đình Chi (Nguyên Hiệu Trưởng Trường Đồng Khánh Huế) làm Phó Chủ Tịch.

Nguy hiểm nhất là bọn theo phong trào tranh đấu chống chính quyền VNCH năm 1966 (sau đó trốn vào bưng theo cs) như Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân, Trần Quang Long, Phan Chánh Dinh, Phạm Thị Xuân Quế, Nguyễn Thị Đoan Trinh, v.v... Năm 1968 chúng theo chân cộng quân trở về để thực thi những tội ác do cs giao phó.

Ban đầu, quan điểm chính thức của Đảng Cộng Sản Việt Nam về thảm sát ở Huế được nói rõ trong một cuốn sách phát hành ở Hà Nội vào thời điểm đó như sau:

"Liên kết và phối hợp với Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam và nhân dân, những toán nhân dân võ trang và cán bộ võ trang thành phố Huế đã bắt giữ và kêu gọi những tay sai đế quốc, sĩ quan và binh lính của quân ngụy ra đầu hàng. Những tên ngoan cố đã được trừng trị đích đáng."

Trừng trị đích đáng như thế nào?

Một toán cán bộ ám sát đã xông vào một căn nhà của một người có địa vị trong thành phố Huế, bắn ông ta, vợ ông ta, con trai và con dâu, con gái còn nhỏ, hai người đầy tớ và đứa bé con của họ! Ngay cả con mèo, con chó cũng bị bóp cổ cho chết. Sau khi những tên cán bộ bỏ đi, trong nhà không còn một ai sống sót. Một "cơ cấu xấu của xã hội" đã bị tiêu diệt!!!

Thiếu Tá Từ Tôn Kháng, Tỉnh Đoàn Trưởng Xây Dựng Nông Thôn Thừa Thiên, trốn trong nhà đã ba bốn ngày. VC vào nhà bắt vợ con ra đứng giữa sân và tuyên bố nếu ông Kháng không ra trình diện thì sẽ tàn sát cả nhà, nên ông phải ra nộp mạng. VC đã cột ông vào cọc giữa sân, xẻo tai, cắt mũi, tra tấn cho đến chết!

Có nhiều làng, dân làng và nghỉa quân chống cự quyết liệt gây thiệt hại nặng cho việt cộng. Sau khi chiếm được làng, chúng tàn sát cả làng kể cả những em bé 12, 13 tuổi, như ở Dương Lộc, Hoài Nhơn… Những nơi này có dựng bia kỷ niệm, nhưng bị cộng sản phá hủy sau 1975

Sau khi việt cộng bị đánh đuổi khỏi thành phố Huế, người dân Huế lần lượt tìm thấy nhiếu mồ chôn tập thể các nạn nhân Cộng sản tại sân trường Trung Học Gia Hội,  quanh chùa Tăng Quang, Bãi Dâu, Chợ Thông, khu lăng tẩm, Thiên Hàm… Sau đó, lần lượt tìm thấy nhiều nhóm mộ ở Đồng Di, Vinh Lưu, Lệ Xá Đông, Lê Xá Tây, Xuân Ổ, Lương Viện thuộc Quận Phú Thứ, trong đó có 13 em hoc sinh trung học. Tiếp theo là phát hiện các mồ chôn nạn nhân ở Vinh Lộc, Nam Hòa, Khe Đá Mài… Tổng cộng gần 3,000 thi thể đã được tìm thấy trong những hầm hố chôn cất vội vã.

Ít ra, hơn một nửa những vụ khai quật tìm kiếm nầy cho thấy có sự giết chóc đầy tàn ác, man rợ. Tay bị trói quặt ra sau lưng bằng dây kẽm gai, giẻ nhét vào miệng, thân xác không còn nguyên vẹn nhưng không có dấu vết bị thương (cho thấy là bị chôn sống). Trong nhiều hố, nạn nhân bị trói thành từng nhóm 10 hoặc 12 người. Một du kích địa phương kể lại, mỗi “xâu” nạn nhân “được” sắp hàng bên cạnh những cái hố do dân địa phương đào rồi họ bị bắn bằng súng máy của Nga (Người ta tìm được những vỏ đạn cũ bên cạnh hố chôn). Trong những mồ tập thể ở vùng cát Phú Thứ, nhiều nạn nhân bị vỡ sọ. người địa phương nói những nạn nhân này bị đập bằng cán cuốc khi họ cố vùng vẫy.

Đặc biệt tại vùng Khe Đá Mài, là nơi hoang vu, không có dân cư, bọn cộng sản giết người không cần chôn cất. Đơn vị Hoa Kỳ gởi tới đây một toán tìm kiếm, họ báo cáo trong lòng suối có rất nhiều đống xương người chồng chất lên nhau. Có tin nói rằng cộng quân bắt nạn nhân ngồ/đứng sát vào nhau rồi xả súng liên thanh vào. Xong, ném tất cả xác chết xuống lòng khe… Những sinh linh vô tội phải “chết hai lần”. Theo thời gian, da thịt và ruột gan đã thối rữa, trôi theo dòng nước, còn lại những bộ xương trắng hếu, không ai trông thấy mà không rơi nước mắt! Và chính quyền Tỉnh Thừa Thiên đã vớt được gần 500 bộ xương từ địa điểm này.   

Tổng kết lại, số nạn nhân vụ Thảm Sát Tết Mậu Thân ở Huế vào khoảng 7,600. Chi tiết như sau:

Bị thương và tàn tật vì bom đạn:                                                             1,900

Thường dân bị chết vì bom đạn:                                                                844

Tổng số tìm thấy trong những nấm mồ tập thể; có thể đếm được:  2,900            Số người vẫn còn mất tích:     1,946

Những gì chúng tôi trình bày trên là những con số chính thức được nhiều nhà nghiên cứu, sau khi điều tra cẩn thận ghi lại. Phía cộng sản vì muốn biện minh cho hành động tàn ác này cũng tìm cách đưa ra những chứng liệu có vẻ khách quan. Nhưng cho những con số người chết thấp hơn nhiều, trong đó luôn cho rằng đa số nạn nhân là quân nhân và những phần tử phản cách mạng.

Và thật ghê tởm khi tới nay, những kẻ ra lịnh giết người, những chánh phạm vẫn nhởn nhơ rêu rao đó là chiến thắng Tết Mậu Thân. Có bi thống nào lớn hơn cho dân Huế khi tập đoàn cộng sản thường tổ chức những cuộc vui để kỷ niệm ngày gọi là chiến thắng tết Mậu Thân, ngày họ tàn sát tập thể những người dân Huế hiền hoà, trong đó có cả cụ già, trẻ con, những nhà tu hành… Có sự suy đồi đạo đức nào lớn hơn không? Có thành phố nào trên hành tinh này cứ phải chịu đựng một thống khổ bất tận như thế không?

Tuy nhiên chúng tôi tin rằng SỰ THẬT luôn luôn vẫn là SỰ THẬT, điều chân chính không bao giờ có thể sửa đổi. Theo thời gian, lịch sử sẽ tự nó gạt đi những gì dối trá, những ngoa biện. Cuộc Thảm Sát Tết Mậu Thân là trang lịch sử bi thảm, không chỉ riêng cho xứ Huế, người Huế chúng ta. Đó còn là cái tang chung cho Miền Nam Tự Do, một dấu ấn sâu đậm, đau thương và bi thảm nhất trong dòng lịch sử nhân loại.

Trong thời gian dài, thế giới đã không biết tới những gì xảy ra ở Huế, và khi biết, họ cũng không mấy quan tâm, có thể họ không tưởng tượng nỗi những hành động dã man như thế có thể do con người đối với con người, không thể tưởng tượng được một sự suy đồi đạo đức khủng khiếp như thế có thể tồn tại trong một con người, một tập đoàn. Nhưng cho tới nay hầu như mọi người đều biết rõ!

Và hiện nay, Tàu cộng đang tìm cách xâm lăng nước ta bằng cách thành lập thành phố Tam Sa thuộc đảo Hải Nam và áp đặt hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam vào vùng lảnh thổ của chúng và thi hành kế hoạch quân sự hóa vùng Biển Đông, bao gồm phi trường, trạm radar, căn cứ phòng không.

Phẫn nộ trước tình hình đó, đại đa số dân chúng VN, trong đó có rất nhiều bạn trẻ là sinh viên học sinh, trí thức trong nước và hải ngoại đồng lòng tổ chức các cuộc biểu tình chống âm mưu xâm lăng của Trung cộng. Trái ngược lại một cách khó hiểu, đảng cộng sản Việt Nam hoàn toàn im lặng, ngay cả phản đối về mặt ngoại giao cũng không. Hơn thế nữa, họ còn cấm báo chí loan tin các sự việc liên quan, đàn áp, bắt bớ những người biểu tình, và thậm chí bắt cả người” phản đối tại gia” với chiếc T-shirt “No U” (tức không có đường lưỡi bò)

Những điều đó chứng tỏ cộng sản chỉ giỏi hiếp đáp chính nhân dân của mình, nhưng trước họa ngoại xâm thì khiếp nhuợc. Tuy nhiên những gì đã và đang xảy ra chứng minh rằng đảng cộng sản Việt Nam chính là gian tế cho nòi Đại Hán phương Bắc.

Cuối cùng, chúng tôi muốn nhấn mạnh, mỗi khi chúng ta nhắc lại những tội ác đó, không nhằm mục đích khơi gợi, nuôi dưỡng hận thù hay muốn chuyển hận thù đến các bạn trẻ. Điều duy nhất là mong thế hệ trẻ hiểu rõ một sự thực đã bị công sản bóp méo. Lịch sử đã bị giới đương quyền “chỉnh sửa”! Từ đó, đòi lại sự thực lịch sử, rất cần thiết để rút kinh nghiệm mà hành xử sao cho xứng đáng với cuộc sống hiện tại, không hỗ thẹn với Tiền Nhân.

Và điều được mong nhất trong giai đoạn này là các bạn trẻ hãy tư nghiên cứu để nhìn ra được Xã Hội Chủ Nghĩa là gì và giúp gì cho nhân loại hay không? Và gần gũi hơn, có nên ao ước sẽ áp dụng Xã Hội Chủ Nghĩa cho nước Mỹ (Hoa Kỳ) này không?

Vui xuân trên đất khách quê người, cũng là quê hương thứ hai của chúng ta, chúng ta không hề quên những thảm cảnh xảy ra cách đây 53 năm trước tại Việt Nam. Hôm nay chúng ta hãy thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến những nạn nhân ở Huế và khắp đất nước Việt Nam thân yêu. Mong hương hồn họ được vĩnh viễn vào cõi bình an. Cầu xin họ phù hộ cho nước Việt Nam sớm được tự do dân chủ và tương lai Việt Nam sẽ không gặp lại những đau thương như từng trải qua.

Và, một số người VN chúng ta đang ở trên dất nước Hoa Kỳ và là công dân Hoa Kỳ, xin hãy nghiên cứu, xin hãy cầu nguyện để ngưòi dân Hoa Kỳ hiểu biêt hơn về công sản, hiểu biết hơn về cái gọi là “chủ nghĩa xã hội” hầu giữ vững nền móng Tư Do Dân Chủ hàng đầu của Thế giới.

Kính chào Quý Vị

Bảo Trâm

 


 

Không có nhận xét nào: