Ấp úng không ra được nửa lời,Tình thu bi thiết lắm thu ơi!Vội vàng cánh nhạn bay đi trớt,Hiu hắt hơi may thoảng lại rồi...Nằm gắng đã không thành mộng được,Ngâm tràn cho đỡ lúc buồn thôi.Ngàn trùng bóng liễu trông xanh ngắt,Cảnh sắp về đông mắt đã vơi.
HỌA:
THU ƠI! CÓ NHỚ?Bâng khuâng không nói được nên lời,Bi thiết thu nào biết đó ơi!Cánh nhạn vội vàng bay vút bóng,Hơi may hiu hắt thoảng kia rồi.Cố nằm gắng chút không thành mộng,Ngâm tiếp khi buồn đỡ chút thôi.Bóng liễu ngàn trùng xanh ngắt dáng,Cảnh nhìn đông đến mắt buồn vơi.
HỒ NGUYỄN (13-12-16)
Họa :
Thu Đầu Mùa
Tiễn ai nuốt lệ có đôi lời
Thu nhớ về nhau bạn quý ơi
Cánh nhạn bay đi đâu đó mất
Tình yêu gởi lại ở đây rồi !
Sáo ngàn dỗ mãi nghe buồn nữa
Gió núi ru hoài thấy chán thôi
Dặm liễu đìu hiu mong mạnh khỏe
Rừng phong quạnh quẽ khổ thầm vơi...!
Mai Xuân Thanh
Ngày 23/08/2019 *****
MÃI BUỒN THU
Đọc Xuôi:
Thu buồn mãi nhớ khóc than lời,
Tiểu nhược lòng đau Tổ Quốc ơi !
Thù hận biển trời căm tức quá,
Tái tê sông núi thảm thương rồi !
Ngu ngơ sự chính tiêu là thế,
Ngốc nghếch hồn quê mất phải thôi !
Thư bút thẹn đời non nước khổ…
U tình nghẹn đổ lệ đầy vơi !
Đọc Ngược:
Vơi đầy lệ đổ nghẹn tình u,
Khổ nước non đời thẹn bút thư.
Thôi phải mất quê hồn ngốc nghếch,
Thế là tiêu chính sự ngơ ngu.
Rồi thương thảm núi sông tê tái,
Quá tức căm trời biển hận thù.
Ơi Quốc Tổ đau lòng tiểu nhược...
Lời than khóc nhớ mãi buồn Thu !
Liêu Xuyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét