Thứ Năm, 29 tháng 4, 2021

Chôn Dầu Vượt Biển - Đào Văn Bình

                Chôn Dầu Vượt Biển

Theo thời gian, tình cảm con người có thể thay đổi. Chính sách ngoại giao có thể thay đổi nhưng lịch sử thì không thể thay đổi. Làm sao loài người có thể quên đi thảm họa mà Đức Quốc Xã, Quân Phiệt Nhật gieo lên đầu nhân loại từ 1939-1945? Làm sao người Việt Nam có thể quên đi một ngàn năm đô hộ giặc Tàu và một trăm năm nô lệ giặc Tây? Làm sao lịch sử có thể quên đi bao nỗi thống khổ mà Đảng CSVN gieo lên đầu người dân Miền Nam sau ngày 30/4/1975? Làm sao thế giới có thể quên được rằng 700,000 người Việt đã bỏ xác giữa biển khơi để 3,000,000 người Việt có mặt khắp thế giới ngày hôm nay? Một số người Việt ở hải ngoại ngày nay đã quên nhưng sử sách, tài liệu, phim ảnh thì không thể nào quên vì sử sách, tài liệu, phim ảnh nó khách quan, nó vô tư và không biết quên. Và nó sẽ sống mãi với thời gian cho đến khi loài người tận thế. 

 

Chôn Dầu Vượt Biên

Dưới ánh trăng rờn rợn.

Anh nhìn trước ngó sau.

Thằng công an không có,

Anh hối hả chôn dầu.

 

Dầu chắt chiu từng muỗng.

Mua lậu đã bao ngày.

Vượt thoát qua từng chặng.

Giờ dầu tới nơi đây.

 

Trăng chiếu sáng biển khơi.

Biển lung linh sóng bạc.

Tay nhanh nhanh đào xới.

Mồ hôi ướt đẫm rồi.

 

Chôn cây làm dấu mốc.

Xóa dấu vết chân người.

Anh lùi vào bóng tối.

Xin giã từ dầu ơi!

 

Dầu ơi, dầu thân thương.

Dầu là máu vượt biên.

Dầu là nguồn hy vọng.

Dầu đưa tới thiên đường!


(Trích Thiên Sử Thi Của Người Vượt Biển xb năm 2002)

Đào Văn Bình



            





Không có nhận xét nào: