Thứ Hai, 25 tháng 5, 2020

Thu Sầu Muôn Thuở (Nguyên Trần) & Bài họa của csc thi hữu: Mailoc, Mai Xuân Thanh, Hồ Nguyễn

                                                                                          

THU SẦU MUÔN THUỞ
Nghe chớm Thu về trong mắt ai,
Heo may hôn nhẹ giấc u hoài.
Vèo bay chiếc lá lung linh nắng,
Năm tháng tình xưa vẫn khó phai.
Thoang thoáng dịu dàng hương đóa ngâu,      


Đưa hồn ta chất ngất u sầu.
Đàn xưa lỗi nhịp người đôi ngã,
Bèo giạt hoa trôi mãi tận đâu.

Buồn ngắm Thu đi dưới nắng hồng,

Mà nghe lòng chạnh nỗi thương mong.
Cuối đời phiêu bạt thân cô lữ,
Thu hát cho ta nén tiếng lòng.

Đêm Thu trăn trở giấc đìu hiu,

Gởi mộng nương theo một dáng kiều.
Cuối mảnh đời ta là cỏ mục,
Quạnh hiu bầu bạn kiếp cô liêu./.
Toronto Tàn Thu 2019
NGUYÊN TRẦN


 Họa :
     MÙA THU ĐẦU TIÊN
Mùa thu năm ấy để sầu ai !
Cảm xúc đầu tiên cứ nhớ hoài.
Xa lạ cô đơn trời đất khách
Não nề cô lữ biết nào phai?

Tí tách hiên ngoài những giọt ngâu

Ôi hay! Lữ khách trái tim sầu.
Nhớ nhà da diết lòng trăm mối
Biền biệt tin người chẳng thấy đâu!

Rực rỡ rừng phong đỏ tím hồng

Ve sầu xa vắng hết còn mong.
Từng hồi gió nổi vàng bay lá
Thương nhớ, chao ôi! nhớ ngập lòng!

Cảnh đẹp lòng buồn vẫn hắt hiu

Mặc cho thu đến dáng yêu kiều.
Mặc nai ngơ ngác não nùng gọi
Trước mắt mơ hồ bóng tịch liêu.
       Mailoc


Họa : 
    Thu Muộn Nhớ Ai
Thu xưa tiễn khách vấn vương ai
Hình bóng ân nhân cứ nhớ hoài...
Gió lạnh chiều hoang buồn quạnh quẽ
Hồng nhan lỡ bước má đào phai...

Tích xưa Ngưu-Chức tạo mưa Ngâu
Đôi lứa xa nhau mới thãm sầu
Mấy độ thu sang mùa tạm biệt
Chia tay bịn rịn... bạn về đâu ?

Thủy chung với một trái tim hồng
Giữ vẹn tình đầu nỗi nhớ mong
Tình đẹp như mơ ta toại ý
Duyên may tựa mộng bậu yên lòng

Mưa thu lạnh lẽo tối đìu hiu
Tưởng nhớ người xưa đẹp Giáng Kiều (1)
Một cõi đi về như cát bụi
Chạnh lòng chi nữa... bóng cô liêu
Mai Xuân Thanh

Họa: 
      THU SẦU 
Thu sang nhớ quá bóng hình ai,
Dáng dấp người xưa thấp thõm hoài.
Những tưởng ngày qua vơi nhẹ bt,
Ai ngờ kỷ niệm khó nhòa phai.

U hoài xót lạnh giọt mưa ngâu,
Lất phất lưa thưa tạt giấc sầu.
Người đã tình xa đi bước khác,
Nhưng hồn ta vẫn mãi đâu đâu?

Trời nay nắng đã nhạt vơi hồng,                

Khiến dạ u sầu hết có mong.
Bỏ kiếp thư sinh theo lãng tử,
Nhưng sao vẫn rối rắm tơ lòng.

Trằn trọc đêm dài gió hắt hiu,
Như se tim gợi dáng yêu kiều.
Kiếp đời ngoãnh lại còn chi nữa,
Hôm sớm quay quần bóng tịch liêu.
HỒ NGUYỄN 












Không có nhận xét nào: