Chuông Muộn Em Qua Phố Đông
(Cho T.H – nhớ những ngày lận đận ở Tây Ninh)
Hờ hững nắng chiều rơi bên sông
Đong đưa vạt từng vạt xuôi dòng
Giáo đường ray rứt hồi chuông muộn
Muộn như ngày em qua phố đông
Muộn như ngày em qua phố đông
Theo sau mà bước ngập bước ngừng
Chợ sắp thưa người, người vội vã
Đường về tôi chợt biết nhớ nhung
Cũng cổng nhà em hoa trắng xưa
Quanh đây trời vừa chớm sang mùa
Thu ngấp nghé sang chờ tàn Hạ
Lối cũ lá vàng đưa gió đưa
Tôi đứng cuối đường chiều gió bay
Nhìn em khuất lối cổng hoa gài
Tôi về mang hồn buồn ngơ ngẫn
Thương rồi nhưng biết người có hay
Một mình những chiều qua phố em
Cổng xưa hoa vẫn rụng bên thềm
Giáo đường cũng hồi chuông đổ muộn
Muộn như tình tôi chưa có tên
Thuyên Huy
Canberra cuối thu 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét