Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2016

Ông Thầy Nho - Vkp.Phượng Ngày Xưa

ÔNG THẦY NHO  vkp phượng ngày xưa
Viết lại nhân đọc bài Chuyện Học Chữ Nho của HP

Năm 13 tuổi, tôi học lớp đệ lục của trường Lê văn Trung, sinh ngữ chính là Pháp, phụ là Hán văn, thầy dạy chữ Hán tên là Võ văn Hợi mà bọn tôi quen gọi là “Ông Thầy Nho”.  Khi đến lớp Thầy luôn mang theo cây thước bảng và cái roi mây, học trò gái có lỗi thì Thầy khẻ thước vào tay còn trò trai thì phải ăn roi mây khi phạm lỗi.  Đọc chữ Hán thì tương đối còn dễ chứ viết thì đáng sợ lắm, đã vậy Thầy còn bắt phải dùng bút tre và mực Tàu.  Tôi viết chữ Hán quá xấu mà tay thì dính mực tèm lem nên cứ bị ăn thước kẻ hoài.  Càng tội nghiệp hơn nữa là tôi mang cùng họ với Thầy nên Thầy bảo là cùng Tổ cùng Tông với Thầy thì phải học thật giỏi chữ nho.  Vì thế, bọn họ Võ chúng tôi thường bị đòn nhiều nhứt...
 Bọn con trai lớp tôi mê đá banh lắm nên thường vào lớp trễ sau giờ ra chơi.  Có lần, Thầy vào lớp hơn 10 phút, đội bóng mới vào, nhìn cả bọn mồ hôi nhễ nhại, Thầy vừa nhịp nhịp cái roi trên bàn vừa bảo: "Trò nào nóng quá thì cởi áo ra cho mát.” Quá ngây thơ, không hiểu ý đồ của Thầy là tìm ra thủ phạm để xử cho “đúng người đúng tội” nên cả đội đều cởi áo ra quạt phành phạch. Xong Thầy bảo các bạn ngồi bàn đầu lùi xuống phía dưới nhường lại một bàn trống rồi Thầy lần lượt mời từng thành viên của “đội banh trần trụi” nằm sấp lên bàn, quất cho mỗi cậu môt roi đau điếng, vừa đánh Thầy vừa nói:  "Học giả hảo hay bất học giả hảo? Học giả như hòa như đạo, bất học giả như cảo như thảo” Có lẽ vì thế mà giờ dạy chữ Hán của Thầy càng ngày càng vắng học trò, đứa nào cũng sợ 2 dụng cụ dạy học của Thầy trong đó có tôi là đứa thường xuyên trốn học giờ Thầy
Trích Nhật Ký Tuổi Thơ
Vkp phượng ngày xưa

Chuyn hc Ch Nho Đo Đc Hc Đường và trường Lê văn Trung- Tòa Thánh Tây Ninh - PH.


Xin th
ưa trước vi các bn đây ch là mt hi c nhng năm tháng còn bé, hi tôi còn hc ti Đo Đc hc đường và Lê văn Trung... viết đ các bn nào đã tng theo hc ti 2 ngi trường ny nh li nhng gì mình đã trãi qua.
Tôi vào h
c ti Đo Đc Hc Đường năm lp Trung đng  (lp 4 bây gi ). Đây là trường do đo Cao Đài thành lp: trường nghèo- hc sinh không phi đóng hc phí(*), lp hc : nn đt dm, tường, mái đu lp tranh, bàn ghế thô sơ. và ch có mt tm bng đen
Xin vào h
c d dàng, không gii hn tui tác (lp tôi có nhiu anh ch  có l đến 16,17 tui), không phi kèm hc b ...chi hết, min cô, thy lp đó nhn là được
Xin k
sơ lược mt chút v vic hc hi đó.
Th
y đến lp thường mc b bà ba trng hoc Âu phc; áo sơ mi, qun tây.  Cô thì luôn là áo dài trng, qun đen.  V các bài hc (sau ny tôi mi biết) ly t Quc Văn Giáo Khoa Thư, bài hc thuc lòng luôn dy v tình yêu T quc, Đng bào, chia s trách nhim vi môi người chung quanh.  Đó là thơ dch ra Tiếng Vit ca La Fontaine .
Năm đó tôi h
c lp Trung Đng vi cô Kiêm (tháng 9/1953). Cô người trung bình, búi tóc sau ót, tiếng nói  thanh, rõ, ln.
M
t tun  ch nghĩ ngày ch nht.  Lên lp Trung Đng tôi có hc thêm ch nho, mi tun 2 gi.
Xin k
v chuyn hc ch Nho. Thy dy  chúng tôi, mi người thường gi thy hai Nho. Thy không bao gi mc Âu phc.  Khi lên lp thy luôn đo mo vi áo dài đen, qun trng. Thy nói năng nh nhàng t tn vi  mi hc trò
Th
y chép bài hc lên bng bng ch Hán.  Chúng tôi gò tay chép theo, sau đó là thy cm thước ch tng chữ, chúng tôi răm rp đc theo: Quân, Sư, ph, T, Quc, Gia...
H
c được mt s ch xong thì ti lúc hc mt đan dài hơn sau ny tôi mi biết đó là nhng đan trích trong TAM T KINH:
 Nhân chi s
ơ, tính bn thin,
Nhân b
t hc bt tri lý,
Ng
c bt trác bt thành khí ......
........ 
  H
u T Ph: Có cha hin lành
 T
t hữu hiếu t: t có con tho thun.
Ch
nho long ngong khó viết và hiu, nhưng nhng bài hc  thường theo ch đ Hiếu Nghĩa bng văn vn  tiếng Vit nên chúng tôi c vy mà hc thuc lòng. Lâu lâu thy gi tr bài, c thế ngng đu mà đc liên tc, lnh đim cao v ch ngi .
Đôi khi m
đu gi hc, thy viết 1 đan chng 7, 8 ch ca bài trước và gi 1 học sinh bt nói đó là ch gì. Lúc đó chúng tôi phi lm nhm đếm: ch đó hàng th mấy trong câu ri suy ra nhưng cũng có đa  xui xo: tính sai v trí ch nên tr li bậy hoc  im thít,nếu không nh các bn nhc thì ăn đòn là cái chc, vì làm sao mà biết "mt ch" được ?
H
ết năm trung đng, nhà tôi di ra ca s 7 ngoi ô nên tôi lên lp cao đng ca thy Đáng, vì cui lp Cao đng, hc sinh  phi thi Cao đng Tiu hc nên ch Nho ch hc mt đ nht luc cá nguyt ri  ngưng  (không biết lý do...).
Sau n
y tôi có hi mt s bn cùng thi các tnh khác vào cùng hc Sư Phạm Sài Gòn, các bn nói không có hc ch Nho, mt vài ch hc ch Pháp.
Tôi nghĩ tr
ường Đo Đc và Lê văn Trung  do đo Cao Đài thành lp và do mun học sinh mai sau thành người ly ch Hiếu , Lễ ,Nghĩa làm trng nên mi dy ch Nho.
Qua th
i gian  hc ch Nho Tiu hc, tôi cũng không th nh được mt ch nào nhưng nhng bài hc thuc lòng v hiếu nghĩa thì vn còn li... Tôi nghĩ Thy Cô, nếu mun  đt nn tng đo đc cho hc sinh bậc Tiểu Học cũng có th dy nhng bài bng Tiếng Vit, d nh, phù hp vi tui nh, không gây khó cho Thy ln trò.

Vi
ết đ nh li nhng k nim ca riêng mình... Bây gi nghe nói đem ch Hán vào trường cho học sinh như một ngoi ng bt buc, bn thân tôi thy rt khó cho Thy ln trò trong khi tiếng Anh là ngôn ngữ d hc, d hiu mà VN mình cũng  học chưa hết.



Không có nhận xét nào: