Sông dài, nắng đổ, dòng trong đục,
Trời đất mênh mang, ai mắt xanh.
Đời chán hay không thôi bỏ mặc,
Tuổi già sao nỡ để qua nhanh.
Đã không màng đến vòng sinh lão,
Thì có nghĩa gì bả lợi danh.
Khôn dại, làm vui, nhà giáo dở,
"Thày ơi," hai tiếng chẳng ai giành.
Lời Thêm: Giáo Già Tự Bạch, 2 câu đầu còn là để ghi lại một kỷ niệm với Giáo Sư Nguyễn Thiệu Lâu, thày tôi, một trưa tháng 8/1954 Sài Gòn, chợt mưa chợt nắng, đã được thày ngâm cho nghe 2 câu trong bài Đời Đáng Chán Hay Không Đáng Chán của Tản Đà. "Giang hà nhật hạ nhân giai trọc / Thiên địa lô trung thục hữu tình."
PKT 08/27/2014
***************************
Bài họa
Tiếng Thơm Muôn Thuở
Dòng sông dẫu nước trong hay đục
Thì bến bờ kia vẫn mướt xanh
Mái tóc người chèo dù đã bạc
Con thuyền tri thức mãi trôi nhanh
Học trò bao kẻ nên cơ nghiệp
Thầy giáo một đời chẳng lợi danh
Cuộc sống thanh bần, lòng rộng mở
Tiếng thơm thiên hạ dám đâu giành.
Phương Hà
************************
Buồn chán lo chi âu cũng mặc,
Ưu phiền luống tuổi nỡ qua nhanh.
Thầy không nghĩ ngợi vòng sinh lão
Ai có mơ gì chút lợi danh!
Thiên hạ dại khôn trêu giáo dỡ,
"Thầy ơi!" Tôn quý chấp ai giành.(?)
Mai Xuân Thanh kính bút xin họa :
Thơ GIÁO GIÀ TỰ BẠCH - (PKT)
Ngày 05 tháng 09 năm 2014
**********************************
********************
Lời Tự Tình
Nguyễn Đắc Thắng - 20140915
Theo gót Chị PH, SQ cũng xin được nối tiếp và mượn vận bài thơ của Thầy PKT để có bài Tự Gẫm 2. Xin gởi để cùng xem.
Đây chỉ là sự tự gẫm của riêng mình và xin lỗi Thầy Trí cho SQ thay vận của câu 8 để phù hợp với ý của học trò. Xin kính
Tự Gẫm 2
Dòng đời dù có trong hay đục!
Trời vẫn một màu luôn mãi xanh
Nợ nước, tri ân đâu để mặc
Tình Thầy nghĩa trọng chớ quên nhanh
Dẫu rằng nên phận người tri thức
Thì chẳng trở thành kẻ hám danh
Trọng đạo tôn sư đừng bỏ dở
Sách còn ghi chép nét rành rành
Song Quang
*******************************
**********
Bài họa 1 của MXThanh
*******************************
Bài cảm tác, ý như bài họa
Sông sâu mưa nắng vẫn xuôi dòng,
Sóng gợn lăn tăn dẫu đục trong.
Gió lộng trời cao xanh nước biếc,
Mưa dầm ướt át chán long đong.
Cao niên giáo chức đời coi trọng,
Tuổi hạc thầy đây, trẻ ước mong.
Lập chí hơn người tham chức tước,
Ơn thầy đạo nghĩa nặng trong lòng!
Mai Xuân Thanh kính bút cảm tác thay cho bài họa,
Thơ Giáo Già Tự Bạch - (PKT)
Ngày 05 tháng 09 năm 2014
**********
Bài họa 1 của MXThanh
Sông Thu lặng lẽ dù trong đục,
Rừng núi đìu hiu lá vẫn xanh.
Quan chức bon chen ôi cũng mặc,
Giáo viên thoáng chốc nỡ già nhanh.
Cao niên tự tại ngoài sinh lão,
Tuổi tác xem thường kẻ lợi danh.
Nghiệp dĩ, trường xưa, khiêm tốn... dở (!)
" Thầy ơi " tiếng gọi, có ai giành... (?)
Mai Xuân Thanh kính bút xin họa bài thơ :
" GIÁO GIÀ TỰ BẠCH " - (PKP)
Ngày 05 tháng 09 năm 2014
***
Bài họa 2 của MXThanh
Qua cầu nước chảy dòng sông đục,
Lên nguồn thấy suối vẫn trong xanh.**********************************
Vui Tuổi Già
Cuối đời còn lại mấy ngày vui
Rất đáng nâng niu, chớ bỏ trôi
Quá khứ đã qua, không luyến tiếc
Tương lai sẽ đến, hãy tươi cười
Cầm kỳ giải trí vơi sầu muộn
Thi hoạ say mê quên vận xui
Tận hưởng phút giây trong hiện tại
Đừng quay nhìn lại để bùi ngùi.
Phương Hà
********************
Lời Tự Tình
Cuộc đời dân Việt ai không khổ!
Thiên sử quê hương khúc đoạn trường
Cơn bão mê cuồng từ ý hệ
Một thời tản lạc bước tha phương
Hồn xưa dần hủy trong đau đớn
Kẻ sĩ cúi đầu tự vấn vương
Nhà giáo ưu tư nhìn ngẫm lại
Chạnh lòng thương cảm luận vô thường!
Nguyễn Đắc Thắng - 20140915
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét