Thứ Ba, 16 tháng 9, 2014

Xin Đừng Đứng Khóc Cạnh Mộ Tôi - đàoanhdũng & Các bài dịch của Thuyên Huy, Khôi Nguyên, Nguyễn Cang, bài cảm tác của MXThanh

Ngày 10 tháng 09 năm 2014


Xin Đừng Đứng Khóc Cạnh Mộ Tôi (Do Not Stand at My Grave and Weep)



Bài thơ này tôi đọc được trong ngày đưa đám tang một người bạn, mới đây tại Minneapolis.  Thấy hay hay nên tôi mạn phép phỏng dịch sang tiếng Việt để chia sẻ cùng quý bạn.
Xin cảm ơn quý anh chị bạn thơ văn vhp.Hạ Vũ, Phượng Ngày Xưa và Nguyễn Cang đã góp ý cùng tôi trong việc dịch thuật này.
Theo Vikipedia, tác giả bài thơ này (Do Not Stand at My Grave and Weep) là bà Mary Elizabeth Frye, sáng tác vào năm 1932 để an ủi một người bạn của bà.  Bà bạn này người Đức, gốc Do Thái, nghe tin mẹ mất nhưng bà không thể trở về nhà để tang mẹ vì khi ấy đang có phong trào đàn áp người Do Thái tại Đức Quốc.



Xin đừng đứng khóc cạnh mộ tôi
Tôi không ở đó và không ngủ,
Là ngàn cơn gió vi vu thổi,
Là hạt kim cương tuyết sáng ngời,

Là tia nắng vàng ươm lúa mọng

Là mưa lất phất thấm vàng thu
Sớm mai thức giấc quạnh sương mù
Là chim nhập đàn tôi cất cánh
Bay tận thinh không vẽ vòng cầu
Tôi là sao nhỏ sáng đêm thâu
Xin đừng đứng cạnh mộ tôi, khóc
Tôi không ở đó, có chết đâu!



9/2014
Phỏng dịch từ nguyên tác  
Do Not Stand at My Grave and Weep, 
tác giả Mary Elizabeth Frye

đàoanhdũng


Do Not Stand at My Grave and Weep  - Xin Đừng Đứng Khóc Cạnh Mộ Tôi





Do Not Stand at My Grave and Weep

Do not stand at my grave and weep
I am not there. I do not sleep.
I am a thousand winds that blow.
I am the diamond glints on snow.
I am the sunlight on ripened grain.
I am the gentle autumn rain.
When you awaken in the morning’s hush
I am the swift uplifting rush
Of quiet birds in circled flight.
I am the soft stars that shine at night.
Do not stand at my grave and cry; 
I am not there. I did not die. 

Mary Elizabeth Frye                                                                             1932                                                                                   

********************************

Xin Đừng Đứng Cạnh Mộ Tôi Mà Khóc

(Với cảm xúc của riêng mình, khi đọc bài thơ, xin phép được phỏng dịch theo lời văn khác như là chút đóng góp theo tinh thần “xướng và họa” của các bài thơ mà quý anh chị thường đăng trên trang nhà)

Xin đừng đứng cạnh mộ tôi mà khóc
Tôi không ở đây với một giấc ngủ vùi
Tôi là ngàn cơn gió thổi
Là hạt kim cương sáng long lanh trên tuyết trắng
Là tia nắng mai trên hạt lúa vàng chín mọng
Là cơn mưa nhè nhẹ của trời Thu
Trong lặng yên của buổi sáng mai thức giấc
Tôi là con chim tung đôi cánh bay vù
Của đàn chim nối  vòng trên không đó
Là ánh sao hiền tỏa sáng đêm thâu
Xin đừng đứng cạnh mộ tôi mà khóc
Tôi không nằm ở đây và tôi đã chết đâu.
Thuyên Huy                                        

(Phỏng dịch từ bài thơ Do Not Stand at My Grave and Weep của Mary Elizabeth Frye 1932 được anh Đào Anh Dũng sưu tầm và đăng trên trang nhà ngày thứ ba 16/09/2014)

****************************************


Thân mời quý bạn thưởng thức hai bài thơ cảm tác, thể lục bác của hai bạn thơ văn Khôi Nguyên và Nguyễn Cang. Xin cảm ơn hai bạn.
Xin Đừng Khóc Cạnh Mộ Tôi



Xin đừng khóc cạnh mộ tôi
Tôi không nằm đó ngủ đời thiên thu
Tôi là ngọn gió vi vu
Kim cương lấp lánh, cho dù tuyết trong
Tôi là tia nắng tươi hồng
Ươm màu lúa chín, phớt đồng mưa rơi
Lặng yên thức dậy sáng rồi
Tôi là nhạn lẻ tìm nơi nhập bầy
Chim đàn lặng lẽ tròn bay
Giúp ngôi sao nhỏ đêm nay tuyệt vời
Xin đừng khóc cạnh mộ tôi
Tôi không nằm đó ngủ đời thiên thu


Khôi Nguyên

*********************************
         Mộ Khúc



Xin đừng khóc cạnh mộ tôi
Tôi không  nằm đó ngủ đời thiên thu
Tôi là ngọn gió vi vu
Kim cương lấp lánh tuyết  mù thôn trang
Tôi là tia nắng huy hoàng
Ươm đồng lúa chín ngập tràn mưa Thu
Quạnh hiu sương sớm mịt mù
Tôi là nhạn lẻ thâm u mối sầu
Nhập đàn bay lượn vòng cầu
Như vì sao nhỏ trên cao sáng ngời
Xin đừng khóc cạnh mộ tôi
Tôi đâu có chết khi đời còn vương.

Nguyễn Cang
(với sự góp ý của Nguyên Khôi)

*****************************************


Bài Cảm Tác Của Mai Xuân Thanh

Triết lý huyền vi, mộ của tôi,
Xin đừng đứng khóc tội thì thôi.
Thác về cát bụi khi hồn xuất,
Sống gởi trần ai, mây trắng trôi...
Trong mộ tôi không nằm ngủ đó,
Ngòai đời chớ tưởng thác đây rồi!
Xin đừng đứng khóc mà vô ích,
Hằng sống Thiêng liêng sẵn chỗ ngồi!

Nằm đây ngôi mộ của tôi,
Thác là thể phách, chớ ngồi khóc than.
Xin đừng đứng khóc, vấn an,
Kim cương lấp lánh tuyết tan trong ngần.
Giống như tia nắng phong vân,
Trên đồng lúa chín người dân ấm lòng,
Con chim nhạn lẻ chờ mong,
Nhập bầy tung cánh lên trong bầu trời.
Như ngôi sao nhỏ có nơi,
Tôi không còn đó ngủ đời thiên thu!
Xin đừng khóc cạnh mộ tôi!

Mai Xuân Thanh kính xin cảm tác
Bản Dịch Thơ "Do Not Stand At My Grave And Weep" của Mary Elizabeth Frye 1932, Đàoanhdung sưu tầm và phỏng dịch.
Ngày 18 tháng 09 năm 2014

**********************************


Bài cảm tác 2
Mai Xuân Thanh

Sinh là ký, tử phải quy,
Sống gởi thác về còn chi nữa đâu.
Đừng đứng khóc bên mộ sầu,
Tôi không ngủ đó đã lâu lắm rồi.
Nghe buồn an giấc mồ côi,
Giống như làn gió mây trôi cuối trời.
Cho dù óng ánh sáng ngời,
Giọt sương tuyết trắng sớm rơi trong ngần.
Kim cương lấp lánh châu trần,
Và chim nhạn lẻ nhanh chân nhập bầy.
Để cho có bạn cùng bay,
Tha hồ mà lượn cả ngày trên không.
Là như tia nắng mai hồng,
Phơi màu lúa chín cánh đồng thần hôn.
Giúp ngôi sao nhỏ vuông tròn,
Trên trời nhấp nháy tinh khôn mĩm cười.
Thương thay tất cả mọi người,
Đừng đứng khóc nữa, vui tươi với đời

Mai Xuân Thanh xin kính cảm tác
Bản Dịch của Đàoanhdung  -  "Do Not Stand At My Grave And Weep" - Mary Elizabeth Frye 1932  -  Đàoanhdung sưu tầm &  phỏng dịch ngày 16/09/2014 đăng nơi trang nhà ...
Ngày 18 tháng 09 năm 2014 (MXT có bài cảm tác như trên)


3 nhận xét:

Ngân Triều nói...

Tôi nhớ bài thơ quen quen, đã đăng trên blog Ngân Triều. Do đó xin mạn phép "hùn vốn dịch thơ" góp thêm một sắc thái cho bài thơ dịch nổi tiếng về lịch sử:" Tôi xem thường cái chết, điều đó chẳng qua là cái đẹp trong biến thái đời người, trong qui luật tử sinh"
Thơ dịch của quý Anh Chị rất hay...thật là những mỹ cảm đầy hương sắc trong tứ thơ.
Cảm ơn các bạn về tác giả và hoàn cảnh sáng tác bài thơ. Tôi sẽ cập nhật sau vậy.
Thân mến, Ngân Triều.
*****
HỒN ANH BAY BỔNG

Do not stand by my grave and weep,
I am not there. I do not sleep.
I am a thousand winds that blow,
I am the diamond’s glint on snow.
I am the sunlight on ripened grain,
I am the gentle autumn’s rain.
When you awake in the morning’s hush,
I am the swift uplifting rush.
Of quiet birds in circle flight,
Do not stand by my grave and cry.
I am not there. I did not die.

(Tác giả: Một chiến binh ở Việt Nam năm 1969)

*****

THƠ (dịch thoát):

Hồn Anh Bay Bổng

Thân tặng các bạn đồng song,
Trường Trung Học Công lập TÂY NINH.






Chớ đứng bên anh nhỏ lệ nhòa,
Hồn anh ngàn dặm gió phương xa.
Vạn ánh kim cương bay khắp lối,
Là hương ngào ngạt gió bay ra.
*
Hồn anh là ánh sáng ban mai,
Lịm gót thương đau hạt lúa dài.
Tí tách mưa thu mềm óng ả,
Anh là nắng ấm đắm mê say.
*
Anh là sức gió đưa chim lạ,
Vụt thoắt bay cao vút chốn xa.
Chớ đứng bên anh mà gục khóc,
Hồn anh lặng lẽ cõi ta bà.

*
Anh nào có chết mất đâu em,
Chớ khóc than chi, chẳng bận tìm.
Ngôi mộ không anh, đừng đứng khóc,
Anh nào có chết mất đâu em!

HỒ NGUYỄN
(San Jose, CA: 12-9-12)






Đồng điệu

Anh không chết đâu em!

Mồ anh, đừng đứng khóc than,
Anh không ở đó, ngủ an đoạn trường?!
Giờ anh cánh gió ngàn phương,
Tuyết long lanh, ánh kim cương mơ màng,
Đưa hương trên lúa mẩy vàng,
Trời thu phơn phớt, mấy hàng mưa vương.
Lệ thường, em dậy, mờ sương,
Hồn anh đã vút, trên đường thong dong.
Nương theo chim lặng bay vòng!
Mồ anh, đừng đứng hoài công, tần ngần.
Không ở đó, không lìa trần!

Ngân Triều Hậu Nghĩa
(27.07.2013)

Ngân Triều nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Ngân Triều nói...

Xin cáo lỗi quý bạn, nhận xét vừa xóa là trùng lặp do trục trặc kỹ thuất. Thân mến, Ngân Triều