Thứ Năm, 24 tháng 11, 2016

Ơn Đời - Trầm Vân


           Ơn Đời
Mình như hạt bụi nhỏ nhoi
Cơ duyên nào đó thành người, sinh ra
Tạ ơn dưỡng dục mẹ cha
Ơn câu đưa võng ơi à mẹ ru
Bàn tay ẵm tuổi ấu thơ
Mùi hương cha mẹ đến giờ chưa tan
Hương bay trổ đóa mai vàng
Ơn sâu nghĩa nặng vai mang một đời
Ơn em tình ngát bầu trời
Chia cay xẻ ngọt buồn vui ngập lòng
Chia làn mưa lạnh bão giông
Chia cùng nhau những giọt hồng nắng rơi
Vẫn em thanh thoát nụ cười
Làn môi nhỏ nhẹ gieo lời nhớ thương
Ơn thầy cô lợp mái trường
Tóc lem làn bụi phấn vương nghĩa tình
Đưa đò chèo sóng mông mênh
Đưa con qua bến bồng bềnh mây bay
Dắt con về phía tương lai
Bờ vai con nặng ơn thầy ơn cô
Ơn cây lúa chín vàng mơ
Vườn xanh trĩu trái, sông hồ nước xanh
Ơn bàn tay tưới xanh cành
Dòng mồ hôi đẫm chảy quanh luống cày
Ơn đời góp sức dựng xây
Mong quê hương đẹp tháng ngày bình minh
Ơn người chiến sĩ hy sinh
Lao vào lửa đạn quên mình lao đao
Ơn người từng giọt máu đào
Bốn ngàn năm chảy hùng hào oai phong
Đường gươm sáng quắc Quang Trung
Đánh tan quân giặc lẫy lừng Đống Đa
Giữ yên bờ cõi nước nhà
Bóng đức Trần đứng xa xa vẫy chào
Ơn đời gánh nặng biết bao
Nghĩa tình bè bạn lao xao gió lùa
Tình ruột thịt nghĩa thầy trò
Đẩy đưa con sóng qua bờ thương yêu
Ơn đời như tiếng suối reo
Đỡ nâng ta bước dắt dìu ngày trôi

       Trầm Vân



Không có nhận xét nào: