Mùa Thu Thứ Ba
Trời vào Thu – Đêm nghe tiếng gió rì rào,
Và tiếng ếch kêu trong lòng ao ngập nước.
Con nhớ mẹ - Từ những mùa lao lý năm qua;
Thư gởi mẹ : Cầu xin mẹ thấu cho,
Lòng kiên định không bao giờ thay
đổi.
Tàn mùa Xuân – Khi quân thù mở
lối:
Xua gót trường chinh như vó ngựa
hoang.
Trên khu vườn dân tộc:
Đã ba mùa Xuân không xanh màu lộc
biếc,
Trong sỏi đá cằn, chúng dẫm nát cả mầm
non.
Cúi đầu con xin mẹ bớt u buồn,
Con nhẫn nại đợi ngày mai thay
đổi.
Hôm nay mùa Thu buồn lại tới,
Con xa nhà xa mẹ thân yêu.
Thưở ấu thơ con nhớ lại năm nào:
Mẹ đón con những buổi tan trường
– Mưa gió.
Tuổi mười lăm tâm hồn con bỏ ngỏ:
Đón tình thương đầy ắp của mẹ cha.
Rồi một dạo con phải xa nhà,
Khi thân trai trước mùa chinh chiến!
Đối mặt
quân thù – Giữa hai chiến tuyến;
Con luôn luôn giử một lập
trường:
Chống Bắc quân dày xéo quê
hương!
Cùng anh em chung trong màu áo.
Vận nước lầm than vì ai chỉ đạo?
Nữa triệu quân tan rã – Đau
thương.
Xác đồng đội vùi lấp chiến
trường.
Hồn dũng sĩ đêm dài trong gió.
Ôi tiếc thương những đàn anh buổi
đó!
Thà chết vinh hơn sống nhục
–Chiêu hàng.
Sinh vi Tướng – Tử hiên ngang!
Sử Việt viết những trang - Bằng máu.
Đảng vong nô một phường nói láo!
Xóa hận thù đoàn kết toàn dân.
Chiêu bài cải tạo lừa gạt tàn
quân.
Lời tuyên bố : mười lăm ngày – Dối
trá!
Rừng Kà Tum qua bao mùa thay lá,
Đếm thời gian trên mái tóc hai
màu.
Ngày trở về: Vô vọng nhìn nhau!
Đêm xót ruột thiếu “mùi rau quân
tử.”
Tìm tự do – Đã bao lần bỏ dở.
Qua một lần muôn thưở không
quên.
Chim trong lồng nhìn ánh bình minh.
Hồi tưởng lại bầu trời xanh nuối
tiếc.
Đã bao lần nhìn rừng xanh lá
biếc.
Hẹn bạn tù chờ đợi một ngày đi.
Dù Trường sơn, dù dại dương
chẳng ngại gì!
Xem trở ngại chẳng qua lằn
ranh hư ngụy.
Vì tự do đã cho con hào khí,
Lửa kiêu hùng nuôi chí sục sôi.
Máu trong tim con viết nên lời,
Xin mẹ tha thứ, nếu một mai –
Chữ hiếu…
Con không tròn – Khi mẹ trăm
năm!
Hình ảnh mẹ luôn đậm trong tim.
Sẽ không phai khi tim con còn
máu đỏ.
Maiuyen.plt