Sài Gòn Xưa Nhớ Khôn Nguôi
Nõn nà tay ngọc che vành nón nghiêng
Nắng rơi bám nốt ruồi duyên
Đường Duy Tân gót tình mềm phiêu du
Sài Gòn xưa nhẹ vào Thu
Lá rơi xào xạc che dù tình qua
Qua Lê Lợi ghé Brodart
Nhắp ly kem lạnh mượt mà bờ môi
Sài Gòn xưa vẳng tiếng cười
Chợ Bến Thành
tiếng gọi mời dễ thương
Người qua tấp nập bán buôn
Dắt dìu nhau bước lách luồn hương quen
Sài Gòn xưa nắng dịu êm
Áo Gia Long trắng cả thềm hoa bay
Áo Trưng Vương trắng làn mây
Trắng trong thơ mộng ru ngày ngủ quên
Sài Gòn mưa lất phất mềm
Giọt mưa ngấn tóc dài em se tình
Mưa dài giọt nhớ lung linh
Tình ta âu yếm nép mình bên nhau
Tóc em ngan ngát hương cau
Tình anh se vội lá trầu têm mơ
Con đường góc phố ngu ngơ
Ngã ba ngã bảy ngã chờ gọi tên
Từng vòng xe chạy êm đềm
Chở em chở nhớ thương lên đỉnh trời
Giờ xa tít tắp trùng khơi
Mấy mươi năm lặng nép thời vàng xưa
Tìm nhau trong nắng trong mưa
Giọt cay đắng giọt vỡ mùa ly tan
Xác xao tiếng gió lỡ làng
Rối bời mái tóc che tàn dáng yêu
Trầm Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét