CẢM TÁC
MÙA THU
Mùa
thu tháng 9 đã trở về. Nắng đầu thu như hơi thở háp từ một mùa hè oi ả nóng bức còn sót lại chưa vội đi qua. Vài cơn mưa nhẹ chạy dài qua
khung cửa sổ tạt vào phòng, hơi mát dịu êm. Tháng 9 mùa tựu trường của những em
nhỏ lần đầu tiên cắp sách đến trường, tay níu chặt vạt áo mẹ, thật nên thơ dễ thương, bước chân đầu đời cho
những năm tháng về sau tới lúc trưởng thành. Nếu ở làng quê thì những câu văn
của Thanh Tịnh gợi biết bao kỷ niệm của tuổi học trò: Buổi mai hôm ấy một buổi
mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi đi trên con đường
làng dài và hẹp...
Mùa thu là mùa thi hứng của văn nhân thi sĩ trên toàn thế giới. Nhiều cảm xúc rạt rào tuôn ra từ trong tim như thổn thúc, ngậm ngùi chuẩn bị cho một cơn hấp hối lìa cành của những chiếc lá vàng sắp rơi, tựơng trưng cho ly biệt, hoàng hôn của nhũng cuộc tình hay tình yêu sắp tan vỡ. Đó là thời gian đợi chờ người xưa trở lại để nói tiếng yêu, cũng là mùa hoa thạch thảo nở rộ tượng trưng cho sự chia tay: hoa biệt ly.
Trong nguồn cảm hứng đó tôi xin giới thiệu đến bạn đọc cảm xúc của các thi hữu qua những vần thơ thật truyền cảm đầy thi vị.
Mùa thu là mùa thi hứng của văn nhân thi sĩ trên toàn thế giới. Nhiều cảm xúc rạt rào tuôn ra từ trong tim như thổn thúc, ngậm ngùi chuẩn bị cho một cơn hấp hối lìa cành của những chiếc lá vàng sắp rơi, tựơng trưng cho ly biệt, hoàng hôn của nhũng cuộc tình hay tình yêu sắp tan vỡ. Đó là thời gian đợi chờ người xưa trở lại để nói tiếng yêu, cũng là mùa hoa thạch thảo nở rộ tượng trưng cho sự chia tay: hoa biệt ly.
Trong nguồn cảm hứng đó tôi xin giới thiệu đến bạn đọc cảm xúc của các thi hữu qua những vần thơ thật truyền cảm đầy thi vị.
Bài
1/.
Mùa
Thu Tới/ Con Gà Què
Mùa thu đã tới
nơi đây
Nhẹ nhàng như hơi thở em những ngày cuối đời
Qua khung cửa hẹp này
Em đã thấy mây thu tím ngắt xa tít tận chân trời
Nhẹ nhàng như hơi thở em những ngày cuối đời
Qua khung cửa hẹp này
Em đã thấy mây thu tím ngắt xa tít tận chân trời
Nơi đây thung
lũng hoa vàng, vàng những mùa xuân rực rỡ
Đã bao lâu rồi em chỉ còn được nhìn trong những cơn mơ
Chiều hôm nay
Em đã thấy
Những thảm lá vàng
Màu vàng úa tàn
Em biết rằng mùa thu đã tới
Vẫn tự lừa dối
Đó chính là màu vàng
Nơi những cánh đồng khi mùa xuân sang…
Đã bao lâu rồi em chỉ còn được nhìn trong những cơn mơ
Chiều hôm nay
Em đã thấy
Những thảm lá vàng
Màu vàng úa tàn
Em biết rằng mùa thu đã tới
Vẫn tự lừa dối
Đó chính là màu vàng
Nơi những cánh đồng khi mùa xuân sang…
Có bao giờ anh
biết
Tình anh – một giòng sông chảy xiết
Đã cuốn trôi mùa xuân đời em
Vào vùng nước xoáy ưu phiền ?!
Tình anh – một giòng sông chảy xiết
Đã cuốn trôi mùa xuân đời em
Vào vùng nước xoáy ưu phiền ?!
Và mùa thu này
Đã tới nơi đây
Làm sao anh hiểu được
Dù chẳng là mong ước
Em đã thấy
Lá vàng bay
Như hồn em đang vùng vẫy
Từ biệt chốn này…
Thôi ta hãy buông tay !
Đã tới nơi đây
Làm sao anh hiểu được
Dù chẳng là mong ước
Em đã thấy
Lá vàng bay
Như hồn em đang vùng vẫy
Từ biệt chốn này…
Thôi ta hãy buông tay !
Con Gà Què
THU GHI BÓNG DÁNG
Thu
về ai đó có nghe
không,
Thu
khóc buồn vương thắc thẻo lòng.
Thu nhắc chuyện tình xưa ẩn dấu,
Thu ghi
bóng dáng thoáng mênh mông.
Thu kêu
lá xót buồn rơi rụng,
Thu rít
lang thang gió mãi trông.
Thu
đến khơi bao niềm tâm sự,
Thu
ơi, nàng có nhớ ta không!
HỒ NGUYỄN
Bài 3/.
THU BUỒN
Hè đã qua đi thu đến rồi,
Ve còn văng vẳng nhắc tình tôi.
Gió thu lướt nhẹ hôn nàng trúc,
Nắng hạ xuôi tay vuốt
núm đồi.
Mây trắng thu sang đi lửng
thửng,
Lá vàng hạ thoát sắc buông lơi.
Một mình ai đó buồn không nhỉ?
Thắc thẻo hè xa thu vắng
côi.
HỒ NGUYỄN
Bài 4/.
THU CHỜ NGƯỜI / Nguyễn Cang
Trời vào thu rồi đây
Ngập đường lá vàng bay
Từng cơn, rơi lác đác
Ráng chiều mây giăng mây
Bao lần mùa thu tới
Sao vẫn cứ thiết tha
Khi mùa thu thay lá
Đợi chờ ngưòi phương xa
Ngồi nhìn qua khung cửa
Nghe chim vịt kêu chiều
Người hứa, thu quay lại
Sao ngõ vắng đìu hiu ?
Rồì nay thu lại đến
Dòng đời vẫn trôi xuôi
Hoa vàng thôi không nở
Buồn man mác ngậm ngùi!
Mộng ước đã tàn phai
Trời thu gió heo may
Người đi xa biền biệt
Mà sao thấy đắng cay!
Thu đến để làm chi?
Thu tới rồi thu đi
Sương rơi mờ nẻo vắng
Trông ngóng nữa làm gì?!
Nguyễn Cang
Bài 5/.
Nguyên
tác "L'automne"
L'automne
Un
cheval s'écroule au milieu d'une allée
Les feuilles tombent sur lui
Notre amour frissonne
Et le soleil aussi.
Les feuilles tombent sur lui
Notre amour frissonne
Et le soleil aussi.
Jacques Prevert
Bài phỏng dịch:
Mùa Thu
Ngựa hoang quỵ
xuống giữa đường
Vàng thu lá rụng
mòn lưng phủ đầy
Tình ta giờ đã
nhạt phai
Ánh dương cũng
vội bỏ ngày đi xa
Thuyên Huy
Mùa Thu
Ngựa quỵ xuống giữa đường
Tình ta thôi tiếc
thương
Lưng vàng thu lá
rụng
Tàn rồi đâu ánh dương
Thuyên
Huy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét