HỒN QUÊ
Mailoc
Chuyển thể: Đỗ Chiêu Đức
_________________________________________________________________________
Cùng bạn,
Khi đôc lại bài tứ tuyệt CHIỀU của anh Chiêu Đức , tôi vô cùng cảm xúc với câu thứ hai trong bài
CHIỀU
"Sân nhà nghiêng chiếu nắng vừa buông
" Diều vợi lòng quê ngơ ngẩn hồn "
Chiều tắt chiều tà chiều tím mãi'....
Hôn hoàng đã biết mấy hoàng hôn !"
ĐCĐ.
.... Và tôi cũng vậy, chỉ với một câu thơ thôi cũng đủ làm cho tôi ngơ ngẩn cả tâm hồn mỗi khi nhớ về quê xưa . Xin chia sẻ với bạn.
Thân mến
Mailoc
HỒN QUÊ
Chiều thoi thóp nắng còn vương trên mái
Làn khói lam trên chái uốn tròn xoay ,
Mùi cơm chiều trong xóm, mủi ngây ngây,
Trời vời vợi, ráng mây chiều tím ngắt .
Lối đi nhỏ, men theo con đường tắt,
Cây cầu dừa thầm lặng vắt qua mương.
Bụi tre già quẹt áo khách bên đường,
Tà áo trắng nử sinh đang dần khuất .
Mùi gốc rạ nồng nồng hòa hương đất,
Mùi hoa cau ngây ngất quyện trời quê.
Chiếc xe trâu lộc cộc chở rơm về,
Tiếng chim vịt lê thê chiều sông vắng .
Ghe dưới bến tiếng ầu ơ trầm lắng,
Nước đã ròng bãi cát trắng mênh mông .
Chiếc cà ràng lửa củi đã dụi xong,
Sào đã cấm, thuyền bềnh bồng sông nước .
Hoa lau trắng gió rì rào tha thướt,
Đàn cò ma lũ lượt cánh tà tà .
Chuông chiều buồn xa vắng tiếng ngân nga ,
Nắng chưa tắt, vầng trăng đà thấp thoáng .
Tần ngần mãi , một mình trên cầu ván ,
Dòng sông mờ, văng vẳng tiếng sáo thôn
Tình quê hương len lén tận tâm hồn.
Tôi nghe rõ cả hồn quê đang thở !
Mailoc
8-18-2016
Đỗ Chiêu Đức xin được họa lại bằng thơ Lục Bát :
LÒNG QUÊ
Lòng quê dợn dợn vời con nước
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà!
(Tràng Giang - Huy Cận)
Nắng chiều vương mái nhà tranh,
Khói lam chiều vẩn vơ thành tròn xoay.
Cơm chiều thoang thoảng hương bay,
Trời chiều vời vợi nghe dài ngẩn ngơ.
Lối đi nho nhỏ ven bờ,
Cầu dừa thầm lặng vắt hờ qua mương.
Lá tre níu khách qua đường,
Phất phơ áo trắng còn vương nắng nhòa.
Bên đồng hương rạ tỏa xa,
Hòa cùng hương đất hương hoa thoảng nồng.
Xe trâu lôc cộc thong dong,
Oang oang chim vịt bên sông kêu chiều.
Bến sông ghe đậu dập dìu,
Ầu ơ tiếng võng thiu thiu giấc nồng.
Nương theo tiếng hát bổng trầm,
Bềnh bồng sóng nước bềnh bồng hồn thơ!
Hoa lau theo gió phất phơ,
Đàn cò ma trắng lượn lờ bay qua.
Chuông chiều văng vẳng ngân nga,
Nắng chiều dần tắt trăng tà nghiêng treo.
Tần ngần suốt buổi xóm nghèo,
Chiều tan chiều tắt chiều theo trăng tà.
Tình quê bát ngát bao la,
Hồn quê tràn ngập chan hòa trong tôi.
Bao năm xa cách quê rồi !!!
Đỗ Chiêu Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét