Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

Thơ Xướng - Họa về cuộc đời: Cát Bụi (thơ của thân hữu Vườn Thơ Thẫn)



RỒI CŨNG QUA  ĐI

Ta đến và đi giữa cõi đời
Trong ngần năm ấy, bấy nhiêu thôi !
Bước vào - hạnh phúc - oa oa khóc
Lìa bỏ - đau thương - lặng lẽ cười 
Danh vọng, tiền tài đều ảo ảnh
Niềm vui, nỗi khổ chỉ trò chơi 
Trắng tay rốt cuộc hoàn tay trắng
Rồi cũng qua nhanh một kiếp người.

                           Phương Hà
**************************

Bài họa:  
TRẢ NỢ  

Lấy mốc trăm năm trọn cuộc đời,
Ít ai bách tuế đủ mà thôi.
Người thời nức tiếng công danh hảo,
Có kẻ đành im lặng mĩm cười.
Phú quý giàu sang về cát bụi,
Cơ hàn thảo dã lại rong chơi
Lìa đời há dễ mang tiền của,
Chín suối làm sao trả nợ người !

Mai Xuân Thanh
Ngày 25 tháng 08 năm 2015


********************

CÁT BỤI

Cát bụi trở về cát bụi thôi
Còn ta đâu khác? cũng y thôi.
Trách ư ai nhỉ không sao dễ
Hờn hả bạn a cũng thế thôi
Dài vắn do mình lo đấy nhé
Hơn thua tư bậu tỉnh ra thôi
Cầu mong mọi sự đều xuôi chảy
Cát bụi trở về cát bụi thôi.

Thái Huy, 8-23-15

*************************


ĐÚNG THẾ

Nào phải nhưng không sống giữa đời
Từ cao siêu ấy tạo nên thôi
Khi ra trần trụi-vui òa khóc
Lúc khuất cô đơn-khó mỉm cười
Trước mặt mang theo nhiêu vấp phạm?
Sau lưng bỏ lại bấy vui chơi
Thêm chi nguyên vẹn đôi tay trắng
Chấm hết lao đao một phận người.
Thái Huy, 8-26-15
*************************

TRỜI BIỂU THÔI ! (Thiên bôi thiểu)
Bạn hiền tái ngộ nhậu sao thôi ?
Rượu mít tự làm cũng đươc thôi
Chả trọng cỗ bàn đầy dĩa lớn
Mà vì nghĩa cữ hết mình thôi
Ít ly mến khách đà y lít
Bôi thiểu say tình chửa biểu thôi
Nếu chú giao thông không bắt xỉn
Chai này chai nữa dễ gì thôi.

Cao Linh Tử
25/8/2015

******************************

         ĐỜI MÀ
Rồi cũng qua nhanh một kiếp người
Lỡ sinh nhằm chỗ chả ngày chơi
Học hành thi cử rồi buông bỏ
Gánh vác đeo mang mãi khóc cười
Lật bật tuổi già nghe hốt hoảng
Lon ton cửa Phật lạy không thôi
Thì ra cuộc thế bày nhân quả
Tới chết chưa xong trả nợ đời.
 
Cao Linh Tử

*********************************


                               LẼ ĐẠO
                   Thái cực lưỡng nghi lẽ đạo thôi,
                   Âm dương tiêu trưởng tự nhiên thôi !
                   Trẻ trung nhân thế nhiều mơ ước,
                   Lão bệnh người đời cứ thế thôi .
                   Búng sẵn trên trời quay một chiếc,
                   An bày dưới thế bóng người thôi!
                   Cho hay cuộc sống là hư ảo,
                   Là bướm hay người cũng vậy thôi!

                                        Đỗ Chiêu Đức
GHI CHÚ :
       Theo lý luận của Đạo Giáo  (Lão Giáo), tất cả mọi sự vật, sự việc trên đời nầy đều do Thái Cực mà ra : Thái cực sinh Lưỡng Nghi  (Âm và Dương), Lưỡng Nghi sinh Tứ Tượng  (Thái Âm, Thiếu Dương, Thái Dương, Thiếu Âm). Tứ Tượng sinh Bát Quái  (Càn, Khảm, Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn, Đoài). Bát Quái sinh Vạn Vật....
      Âm Dương Tiêu Trưởng: là Hễ Âm tiêu thì Dương trưởng, và ngược lại Dương tiêu thì Âm trưởng. Ví dụ: Hết đêm thì tới ngày, hết mưa thì tới nắng, hết mạnh thì tới yếu, hết sướng thì tới khổ ......
        Con người ta không ai tránh khỏi Sanh, Lão , Bệnh, Tử .
      Cũng theo Lão Giáo thì đời sống thật sự của con người được diễn ra ở trên trời, còn đời sống ở cõi nhân thế chỉ là cái bóng, cái hình chiếu của cuộc sống trên trời mà thôi! Như Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều đã viết trong Cung Oán Ngâm Khúc :
                    Cái quay búng sẵn trên trời,
                    Mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm!
      Người tiếp nối và phát huy truyền bá đạo Lão là Trang Tử . Trang Sinh thường hay nằm mơ thấy mình hóa bướm rong chơi đây đó, nên lúc tỉnh mộng đâm ra hoang mang tự hỏi là: Không biết là bướm hoá ra mình hay là mình đã hóa ra bướm?!  Quả là "Trang Sinh hiểu mộng mê hồ điệp" như Lý Thương Ẩn đã viết!

***********************************
Rồi Cũng Qua Đi

Tay cầm vụ lệnh bước vào đời
Mở miệng oa oa được vậy thôi
Hạnh phúc khởi từ duyên gặp số
Hình hài phát triển khóc xen cười
Gia đình đùm bọc trao tư thế
Xã hội sinh tồn dấn cuộc chơi
Ảo giác quay cuồng thân cát bụi
Đầy vơi bản chất một con người.

Nguyễn Đắc Thắng
20150827

******************************
                    XỨNG MỘT KIẾP NGƯỜI

                   Làm thân lữ khách mới thương đời
                   Dù có bôn ba cũng thế thôi
                   Số phận an bài là định số
                   Phong trần trời bắt cũng vui cười
                   Sang nghèo đâu cải do con tạo
                   Danh lợi như tuồng diễn hát chơi
                   Ngẫm nghĩ, mai sau về cát bụi
                   Thì nên sống xứng kiếp con người

                                   SONG  QUANG



Không có nhận xét nào: