Ở Đó Mùa Thu Cũng Cứ Nghèo
Ở
đó mùa Thu cũng cứ nghèo
Đò
thưa khách vắng sóng buồn theo
Bến
gầy guộc úa màu sỏi đá
Đường
mòn xơ xác đất rong rêu
Xóm
cũ chiều về sau bóng mưa
Tan
tác vàng rơi lá trở mùa
Chợ
tàn từ buổi trời chưa nắng
Người
vá sầu buông giọt nước đưa
Ngập
ngừng trời đất thương nhớ nhau
Xôn
xao mờ bụi thoáng ngang đầu
Thẹn
thùng nghiêng nón che rừng khóc
Cây
lá tội tình dấu nỗi đau
Đường
hun hút dài áo chớm bay
Quanh
đây ngày tháng cứ hao gầy
Mùa
Thu cũng vẫn mùa Thu cũ
Từ
độ quên cài suối tóc mây
Chở nhớ nhung sầu biệt cố nhân
Ngựa
lăn lóc đếm nhịp xe trần
Lao
xao rừng níu tình bỡ ngỡ
Muộn
màng người chợt biết bâng khuâng
Thuyên
Huy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét