Sài Gòn Hoa Lệ
Tin xấu đưa về từ khắp nơi
Người nghèo người bệnh người lìa đời
Càng lo càng sợ càng tơi tả
Thêm nghĩ thêm căng thêm rối bời
Thôn xóm râm ran lời trách Đất
Phố phường vang vọng tiếng kêu Trời
Sài Gòn hoa lệ, giờ sao nhỉ
Chẳng thấy hoa đâu, chỉ lệ rơi
Nhất Hùng
Ngày 28 tháng 7 năm 2021
Họa Vận :
Sài Gòn Trong Cơn Dịch Covid - 19
Sài Gòn hoa lệ dịch nhiều nơi...
Covid lây lan cũng lụy đời...
Thất nghiệp, bà con lo túng thiếu
Khoanh vùng cô bác sợ tơi bời
Delta biến thể nên hờn đất
Virus vô hình nỡ trách Trời
Hòn Ngọc Viễn Đông sao tệ thế ?
Ba Miền tiếp tế đẫm châu rơi...!
Mai Xuân Thanh
July 28, 2021
SÀI GÒN GÌN HOA LỆ
Cô Vít tung hoành mọi chốn nơi
Mang bao hiểm họa đến cho đời
Á, Âu, Phi, Mĩ nhiều đau dạ
Nam, Bắc, Tây, Đông lắm vái trời
Nắm chắc năm K đà hữu hiệu
Dù cho đôi chốn có tơi bời
Sài Gòn hoa lệ từng lui Mẽo
Gắng đuổi Đen Trùng khiến dép rơi.
Trần Như Tùng
*********************
NHÌN LẠI MÌNH
Ta đã biết ngày mai rồi sẽ giống
Nỗi buồn thiu như buổi sáng hôm nay
Bao hy vọng rồi cũng là thất vọng
Xuân thoáng hồng rồi cũng gió heo may
Ta đã biết đường gai không thẳng nếp
Lời trên môi đâu thật ý vuông tròn
Lòng ta rộng nhưng tình người nhỏ hẹp
Trên biển đời hồn như lá thuyền con
Những bạn bè ta, người thương kẻ giận
Ta cam vui cùng cay đắng, ngọt lành
Ta nguyện trọn đời làm con đường thẳng
Dù tình đời chỉ là những khúc quanh
Những tình yêu ta đã cho và nhận
Những buồn vui như bọt nước mong manh
Người lỗi hẹn sao ta hoài vương vấn
Trước tượng người cứ mỏi gối ăn năn?
Ta trót sinh đứng bên lề cuộc sống
Mang cô đơn lầm lũi một mình đi
Người hiểu ta xa như bờ núi thẳm
Người ở gần như khối đá vô tri
Ôi! Danh vọng trong tầm tay đang sức
Ta chơ vơ không còn biết mơ gì
Thiên đường hiện là thiên đường đã mất
Mộng đã thành nên mộng úa phai đi
Ta bỗng ước ao lạc vào bóng tối
Để trông tìm một ánh đưốc soi đêm
Dẫu đợi chờ, dẫu hoài mong khắc khoải
Nhưng trong hồn còn lại chút niềm tin
TRANG CHÂU
Ta đã biết ngày mai rồi sẽ giống
Nỗi buồn thiu như buổi sáng hôm nay
Bao hy vọng rồi cũng là thất vọng
Xuân thoáng hồng rồi cũng gió heo may
Ta đã biết đường gai không thẳng nếp
Lời trên môi đâu thật ý vuông tròn
Lòng ta rộng nhưng tình người nhỏ hẹp
Trên biển đời hồn như lá thuyền con
Những bạn bè ta, người thương kẻ giận
Ta cam vui cùng cay đắng, ngọt lành
Ta nguyện trọn đời làm con đường thẳng
Dù tình đời chỉ là những khúc quanh
Những tình yêu ta đã cho và nhận
Những buồn vui như bọt nước mong manh
Người lỗi hẹn sao ta hoài vương vấn
Trước tượng người cứ mỏi gối ăn năn?
Ta trót sinh đứng bên lề cuộc sống
Mang cô đơn lầm lũi một mình đi
Người hiểu ta xa như bờ núi thẳm
Người ở gần như khối đá vô tri
Ôi! Danh vọng trong tầm tay đang sức
Ta chơ vơ không còn biết mơ gì
Thiên đường hiện là thiên đường đã mất
Mộng đã thành nên mộng úa phai đi
Ta bỗng ước ao lạc vào bóng tối
Để trông tìm một ánh đưốc soi đêm
Dẫu đợi chờ, dẫu hoài mong khắc khoải
Nhưng trong hồn còn lại chút niềm tin
TRANG CHÂU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét