Chiều xuống sông Hương phẳng lặng tờ,
Không gian dìu dịu vẻ nên thơ
Đò đưa Đập Đá soi nghiêng bóng
Khách dạo Vân Lâu lẫn ánh mờ.
Một thưở Cố Đô vùng bão lửa
Một đời Hương Ngự nét duyên thơ
Ai lặn lội nơi quê lạ
Chắc hẳn không quên xứ MỘNG MƠ
Trần Duy Lộc
(Khóa I VHH-
Trích Đặc San Ký Ức và Hoài Niệm)
(Khóa I VHH-
Trích Đặc San Ký Ức và Hoài Niệm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét